Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full

Chương 372:

 

“Thiên, chúng ta đừng cãi nhau nữa, cha có lỗi với mẹ con, cũng có lỗi với con!”

 

Hoàng Văn Thành võ vai Hoàng Thiên, nhẹ giọng nói.

 

Hoàng Thiên cũng thở dài một cái, anh cũng không muốn trách móc cha mình nữa, có lẽ tất cả những chuyện này đều là số phận của anh và mẹ anh.

 

“Nếu con không có việc gì thì trở về Hà Nội đi, đừng ở thành phố Bắc Ninh này.”

 

Hoàng Thiên xoay người đi ra cửa.

 

Cái này…

 

Hoàng Văn Thành lập tức hoảng loạn, đối với ông ta mà nói, hai ngày nay ông ta đã bị đả kích rất nặng nề.

 

Người phụ nữ ông ta yêu thương chết, con trai ông ta cũng oán hận ông ta, ông ta cảm thấy mình chưa bao giờ thất bại như vậy.

 

“Thiên, con đừng đi, chúng ta tiếp tục trò chuyện đi.”

 

Hoàng Văn Thành lớn tiếng nói.

 

Hoàng Thiên không quay đầu lại, bình tĩnh nói: “Lòng tôi đang rất loạn, ông về đi, tôi chỉ muốn ở một mình.”

 

Nói xong Hoàng Thiên bước ra khỏi văn phòng.

 

Hoàng Văn Thành nhìn Hoàng Thiên bước ra khỏi phòng, trong lòng ông ta cũng cảm thấy rất là áy náy.

 

Rốt cuộc ông ta cũng hiểu được những đau khổ trong lòng của Hoàng Thiên, đương nhiên, nếu như Tiêu Đông Mai còn sống, chắc chắn Hoàng Văn Thành vẫn sẽ còn đắm chìm trong sự ôn nhu mềm mại mà Tiêu Đông Mai mang tới cho ông ta, làm gì rảnh mà đi cảm nhận nỗi đau trong lòng Hoàng Thiên?

 

Sau khi Hoàng Thiên bước ra khỏi văn phòng của Lương Mạnh Bắc, vẻ mặt của anh rất là không tốt.

 

Anh xem như là đã thấy rõ ràng, cha của anh, sau khi biết những chuyện mà người phụ nữ kia làm nhưng vẫn còn rất quyến luyến người phụ nữ kial Khốn khổ vì tình, không thể thoát ra được!

 

Điều này khiến cho Hoàng Thiên càng thêm lạnh lòng, nhớ đến cái chết oan của mẹ, Hoàng Thiên cảm thấy bất công cho bà ấy.

 

“Cậu chủi”

 

Đám người Lương Mạnh Bắc vây quanh Hoàng Thiên chào hỏi, nhưng Hoàng Thiên lại đi thẳng ra khỏi văn phòng Quốc Tế Toàn Cầu, rời đi.

 

Vũ Thanh vốn còn định đuổi theo để hỏi thăm tình hình, nhưng thấy tâm trạng Hoàng Thiên không tốt, thế là không đuổi theo nữa.

 

“Cậu chủ làm sao vậy?”

 

Vẻ mặt Lương Mạnh Bắc mù mịt, ông không biết chuyện gì đang xảy ra.

 

“Mạnh Bắc, ông đừng hỏi nữa, tóm lại là cậu chủ không có sai, sau nhiều năm như vậy, ông chủ thật sự đã sai rất nhiều…”

 

Quản gia Trần thở dài một hơi, nói với Lương Mạnh Bắc.

 

Trong lòng anh đang rất loạn, anh chỉ muốn tìm một nơi vắng vẻ để yên tĩnh một lúc.

 

Hoàng Thiên lái xe đến hồ Thái Bình ở vùng ngoại ô.

 

Đây là một cái hồ nhân tạo, gió nhẹ thổi qua làm mặt nước hơi dập dờn, khiến nỗi lòng của người ta cũng bình ổn hơn rất nhiều.

 

Hoàng Thiên nhìn mặt hồ xa xa, nghĩ đến quá khứ, trong lòng không biết là cảm giác gì.

 

Một người ngôi ngây ngốc ở đấy đến chạng vạng tối thì Lâm Ngọc An gọi điện tới.

 

“Ông xã, sao anh chưa về nhà vậy?”

 

Giọng nói ôn nhu của Lâm Ngọc An truyền đến.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!