Chương 366:
Đường Lương Hạnh tự mình ra trận, chỉ vào Võ Ngọc Minh và Hồ Hoàng Anh và quát lên.
Võ Ngọc Minh đứng nhắng nhít ba lăng nhăng ở đó, vẻ mặt hèn hạ mỉm cười, không ngừng liếc nhìn sang người Đường Lương Hạnh.
Ngoại hình Đường Lương Hạnh khá xinh đẹp, thân hình lại càng không cần nói, Võ Ngọc Minh thật sự có chút suy nghĩ bậy bạ.
Thấy Võ Ngọc Minh nhìn Đường Lương Hạnh một cách háo sắc như vậy, Hồ Hoàng Anh liền lên cơn ghen.
Bởi vì sắc đẹp của Hồ Hoàng Anh kém xa so với Đường Lương Hạnh, đừng nói đến việc so sánh với Hoàng Linh, ở trước mặt hai người đẹp Hoàng Linh và Đường Lương Hạnh, Hô Hoàng Anh cảm thấy tự tỉ mặc cảm.
“Cô bảo ai ra ngoài? Cô nói lại lần nữa tôi nghe xem?”
Hồ Hoàng Anh bùng giận, lớn tiếng chửi mắng rồi xông lên, muốn đánh Đường Lương Hạnh.
Đường Lương Hạnh từ sớm đã không muốn chịu đựng Hồ Hoàng Anh nữa, liên muốn ra tay với Đường Diệm.
Hoàng Linh vừa thấy sắp đánh nhau, cô vội vàng ngăn cản.
“Đừng đánh, Hồ Hoàng Anh cô quyết định đi, được không?”
Hoàng Linh vội vàng nói.
“Đi cái mẹ mày!”
Hồ Hoàng Anh lớn tiếng chửi Hoàng Linh, giơ tay lên vung tát một cái ở trên mặt của Hoàng Linh.
Một tiếng “bốp” vang lên ròn rã. Cái tát này có lực không nhỏ, Hoàng Linh bị đánh đến mức khóe miệng chảy máu.
Ngay lúc ấy, Hoàng Thiên từ bên ngoài đi vào, đúng lúc nhìn thấy Hoàng Linh bị đánh!
Từ nhỏ đến lớn, Hoàng Thiên vẫn luôn nâng niu đứa em gái này trong lòng bàn tay, cực kỳ nuông chiều.
Bình thường đến cả một câu nặng lời anh cũng không nỡ nói Hoàng Linh, không ngờ rằng ngày hôm nay lại tận mắt nhìn thấy em gái bị người khác đánh!
Mặt của Hoàng Thiên trong chốc lát liền sa sầm xuống, bước vài bước tới phía sau Hồ Hoàng Anh.
Hồ Hoàng Anh lại khá đắc ý, ở trường cô ta cũng bắt nạt Hoàng Linh không ít, bởi vì tính cách Hoàng Linh dịu dàng dễ bị bắt nạt.
Vừa nấy tát Hoàng Linh một cái, Hồ Hoàng Anh đã cảm thấy khá sảng khoái.
“Đệch mẹ mày, tôi cho cô mất mặt, hôm nay tôi đánh chết cô!”
Hồ Hoàng Anh thấy Hoàng Linh không đánh trả, cô ta lại càng hăng hái, giơ tay lên lại định đánh Hoàng Linh.
Rầm!
“U¡i da mẹ ơi!”
Hồ Hoàng Anh kêu lên sợ hãi lao tới trước, “ầm” một tiếng ngã xuống đất, răng cửa đập vào mặt đất, đập đến mức lung lay!
Chính là Hoàng Thiên đạp cô ta một cái vào mông, đạp cô ta phải nằm bò trên mặt đất.
Hồ Hoàng Anh quay đầu lại nhìn, đột nhiên tức giận đến sôi máu!
“Anh bị ngu sao? Vừa nãy là anh đạp tôi?”
Hồ Hoàng Anh bò dậy trên mặt đất, tức giận không nhịn được mà lao đến trước mặt Hoàng Thiên.
Võ Ngọc Minh kia cũng ngẩn người một lúc, nhưng rất nhanh chóng đã trừng mắt hung dữ nhìn Hoàng Thiên, bước về phía Hoàng Thiên.
“Lập tức xin lỗi em gái tôi, nếu nó không tha thứ cho cô, cô đừng nghĩ có thể từ đây lành lặn đi ra.”