Chương 364:
Chuyến đi đến Châu Phi lần này, Hoàng Thiên cảm thấy khối đá lớn ở trong lòng đã rơi xuống đất.
Rốt cuộc phần tử cặn bã Tiêu Đông Mai này cũng đã nhận được kết cục xứng đáng.
Tiêu Đông Mai đã chết, người nhà họ Phan và nhà họ Lương đều không thể làm điều ác nữa, tất cả đội viên đội đặc nhiệm được Hoàng Thiên sắp xếp để bảo vệ Lâm Ngọc An cũng đã được rút hết.
Trưa nay, Hoàng Thiên đang chuẩn bị ăn cơm trưa thì điện thoại di động của anh vang lên.
Nhìn dãy số hiện trên điện thoại lại là Đường Lương Hạnh gọi tới.
Từ sau khi Hoàng Thiên mua nhà hàng hải sản Biển Xanh thì giao nhà hàng hải sản này cho Hoàng Linh.
Thế nhưng Hoàng Linh vẫn còn đang đi học nên không có nhiều thời gian để quản lý chuyện của nhà hàng, cho nên Hoàng Thiên bổ nhiệm Đường Lương Hạnh làm giám đốc của nhà hàng.
Sau khi Đường Lương Hạnh làm giám đốc nhà hàng, năng lực làm việc vẫn rất mạnh, Hoàng Thiên cũng rất yên tâm.
Hôm nay nhận được điện thoại của Đường Lương Hạnh, Hoàng Thiên hơi bất ngờ, bởi vì bình thường cũng không có việc gì, cho tới bây giờ Đường Lương Hạnh chưa từng gọi điện thoại cho Hoàng Thiên.
“Alo.”
“Ngài Thiên, anh nhanh tới đây đi, nhà hàng xảy ra chuyện lớn rồi!”
Điện thoại vừa mới được kết nối, giọng nói căng thẳng dồn dập của Đường Lương Hạnh vang lên.
Hoàng Thiên không khỏi chau mày, nhà hàng có thể xảy ra chuyện gì chứ? Nghe thấy giọng điệu dồn dập căng thẳng của Đường Lương Hạnh thì có vẻ chuyện cũng không nhỏ.
Cho nên Hoàng Thiên không có chậm trễ, đi ra ngoài lái xe chạy thẳng đến nhà hàng hải sản Biển Xanh.
Lúc này bên trong nhà hàng hải sản Biển Xanh. Thật sự là xảy ra chuyện lớn.
Quầy rượu bị người ta đập nát, khách hàng đang ăn cơm cũng bị hù sợ chạy hơn phân nửa, còn lại một số người to gan đứng ở xa xa quan sát xem náo nhiệt.
Hoàng Linh cũng ở đây, cô đứng bên cạnh Đường Lương Hạnh đang thỏa thuận với một một đôi nam nữ trẻ tuổi.
Chàng trai mặc đồ hiệu, dáng dấp cũng hơi đẹp trai, vẻ mặt kiêu ngạo nhếch miệng cười, vòng tay ôm eo cô gái trẻ.
Cô gái kia khoảng chừng hai mươi tuổi, ăn mặc rất mê người, trang điểm đậm, dựa vào người chàng trai.
“Mẹ kiếp, tôi đập phá cái nhà hàng rách nát này của cô, cô còn có thể làm gì tôi chứ?
Hoàng Linh, tôi nói cho cô biết, cô đừng có không biết xấu hổ! Cậu Vinh nhìn trúng cô thì đó là phúc của cô, con mẹ nó cô còn làm giá cái gì chứ?”
Chàng trai kiêu ngạo dùng tay chỉ vào mũi Hoàng Linh mắng chửi một hồi.
“Võ Ngọc Minh, chúng ta đều học chung trường, sao cậu lại như vậy chứ? Nếu cậu còn làm loạn nữa thì tôi sẽ báo cảnh sát!”
Hoàng Linh cố gắng hết sức che dấu sự căng thẳng trong lòng nói với thằng nhóc tên Võ Ngọc Minh này.
Sau khi Võ Ngọc Minh nghe thấy lời nói của Hoàng Linh, không nhịn được cười ha ha.
“Ha ha, Hoàng Linh cô đang nói mê sao?
Cô có não hay không vậy. Cô báo cảnh sát có tác dụng không? Chân trước tôi vừa mới bước vào thì chân sau có thể đi ra, cô có tin hay không?”
Võ Ngọc Minh cười điện cuồng nói.
“Đúng vậy. Lại còn lấy việc báo cảnh sát để hù dọa người ta nữa chứ? Hoàng Linh tôi nói cho cô biết, hôm nay nếu như cô không nể mặt cậu Vinh, tôi sẽ cho người đập nát cái nhà hàng này!”
Cô gái mà Võ Ngọc Minh ôm tên là Hồ Hoàng Anh, cô ta cũng rất kiêu ngạo hét lên với Hoàng Linh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!