Chương 359:
Nhìn thấy loại tình huống này, Hoàng Thiên cũng hơi nhức đầu.
Hoàng Thiên thế nào cũng không nghĩ tới anh em kết nghĩa của Đinh Thiên Hải này vậy mà có bối cảnh như vậy.
Đương nhiên nếu để Vũ Thanh kéo đội ngũ tới đây diệt đám người Kamaz này thì cũng chỉ là chuyện trong vài phút.
Nhưng bây giờ không thể, mười mấy tên nhân viên vũ trang Kamaz đưa đến đều cầm súng AK, hỏa lực này quá mạnh mẽ.
Đám người Tiêu Đông Mai thấy cảnh này thì tất cả đều trở nên có sức sống.
Đặc biệt là cả nhà Lương Hà Giang, cái đuối xém chút nữa vểnh lên trời.
“Ha ha, viện binh của nhà họ Đinh đến, Hoàng Thiên xong đời.”
Lương Hà Giang không kìm nén được sự hưng phấn, cười ha ha, khoa tay múa chân.
Cũng khó trách Lương Hà Giang vui vẻ như thế, Hoàng Thiên chết rồi thì bọn họ liền có thể trở về Việt Nam, lại có thể trở về cuộc sống giàu có.
“Đúng vậy đó cha, lúc này xem Hoàng Thiên chết như thế nào, mẹ nó.”
Lương Thiên Vũ nghiến răng nghiến lợi nói.
Lương Ngọc Lan cũng hăng hái, ưỡn ngực lên, chỉ vào Hoàng Thiên mắng: “Con mẹ nó Hoàng Thiên nhà mày, lát nữa bà cô đây lột da mày trước rồi rút gân mày, tao sẽ khiến mày sống không bằng chết.”
Cả nhà Lương Thiên Vũ bỗng nhiên la hét, cuối cùng Phan Liệt và Phan Hạo cũng bắt đầu hả hê đắc ý, chỉ vào Hoàng Thiên mắng, gọi anh bằng một cái tên khó nghe.
Đám người này vừa rồi còn ở trước mặt Hoàng Thiên giả vờ đáng thương, bây giờ đều thay đổi sắc mặt tập thể.
Hoàng Thiên nhíu mày, anh đã sớm biết đám bại hoại này thay đổi thất thường, chỉ là không ngờ sẽ trở nên vô sỉ như thế.
Tiêu Đông Mai càng kích động đến nỗi con mắt tỏa sáng, bà ta cảm thấy hôm nay Hoàng Thiên chết là cái chắc.
Nếu Hoàng Thiên còn sống sót được trong tình huống này thì mới là kỳ lạ.
“Ha ha ha! Ông trời có mắt, Hoàng Thiên, không ngờ mày cũng có ngày hôm nay!”
Tiêu Đông Mai cười ha hả ha hả, quên luôn cả cái chân đang đau.
Hoàng Thiên không thèm để ý đến Tiêu Đông Mai, tình huống khẩn cấp, anh phải suy nghĩ cách để ứng phó.
Lúc này Hoàng Thiên chỉ đứng cách Kamaz có năm, sáu mét, cho dù anh có lao đến chỗ Kamaz với tốc độ nhanh nhất thì cũng sẽ bị thuộc hạ của Kamaz bắn chết.
Hoàng Thiên đang mải suy nghĩ về chuyện này thì Tiêu Đông Mai lại mở miệng nói: “Hừ, Hoàng Thiên, nể tình mày sắp chết, vậy thì tao sẽ nói cho mày biết một chuyện, để mày chết cho rõ ràng!”
Điều này đã khơi dậy sự hiếu kỳ của Hoàng Thiên, anh nhìn Tiêu Đông Mai nói: “Bà nói!”
“Ha ha! Thật ra, nguyên nhân mẹ mày chết sớm như vậy là bởi vì tao hạ độc mãn tính, cho nên bà ta mới ngỏm củ tỏi! Ha ha, thế nào, nghe xong tức lắm, đúng không?”
Tiêu Đông Mai chọc giận Hoàng Thiên xong thì cười vô cùng buồn nôn.
Cái này!
Trái tim Hoàng Thiên bị đả kích nặng nề, lửa giận xông thẳng lên, suýt chút nữa tức đến mức hộc máu.
Năm anh bốn tuổi, mẹ anh vĩnh viên rời khỏi anh, lúc ấy tất cả người bên ngoài đều biết mẹ anh chết vì bệnh.
Mà khi mẹ anh vẫn còn sống, Tiêu Đông Mai đã tiến vào nhà họ Hoàng và được cha của anh là Hoàng Văn Thành yêu thương chiều chuộng.
Thế nhưng ai có ngờ được Tiêu Đông Mai lại độc ác như thế vậy! Không chỉ là kẻ thứ ba mà còn hạ độc chết mẹ cuả Hoàng Thiên…
Hoàng Thiên nghe Tiêu Đông Mai chính miệng nói ra như vậy thì tức đến mức gân xanh nổi đầy trán.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!