Chương 338
Mới rạng sáng ngày thứ hai, Vũ Thanh đã tới đón Hoàng Thiên.
Vũ Thanh một mình tới đón anh, không mang theo đám lâu la.
“Cậu chủ, chúng ta xuất phát thôi.”
Vũ Thanh nói.
“Tôi vừa mới nhớ ra, tôi quên mất phải làm hộ chiếu để xuất ngoại! Còn có một người nữa cũng muốn đi theo chúng ta, cô ta cũng chưa làm…”
Hoàng Thiên nói đến đây, cảm thấy hơi dở khóc dở cười.
Chỉ muốn đi châu Phi thôi mà anh lại quên mất một chuyện quan trọng như vậy.
“Ha ha, không sao đâu cậu chủ, tôi có giấy thông hành đặc biệt, mọi người đi theo tôi không cần sử dụng hộ chiếu đâu.”
Vũ Thanh mỉm cười nói.
Mạnh mẽ như vậy sao?
Hoàng Thiên hơi ngơ ngác, nhưng anh lại nhanh chóng nhớ ra, Vũ Thanh là người làm trong ngành đặc biệt của Việt Nam, cho nên muốn xử lý mấy chuyện như này đúng là chẳng khó khăn gì.
“Được rồi, vậy chúng ta xuất phát đi.”
Hoàng Thiên nói xong bèn gọi điện thoại cho Tường Vy.
Đón được Tường Vy xong, ba người bọn họ đi thẳng tới sân bay.
Ngày hôm sau, cả nhóm người Hoàng Thiên đã đặt chân xuống châu Phi.
Nơi này là một đất nước nhỏ không biết tên của châu Phi, mỏ vàng do Đặng Kim Du khai thác nằm ở ngay chỗ này.
Đặng Kim Du đã dẫn theo mấy người đàn em đến sân bay chờ đón nhóm Hoàng Thiên từ sớm.
Sau khi hai bên gặp mặt nhau, Vũ Thanh và Đặng Kim Du ôm nhau theo kiểu chiến hữu, hai người cũng xúc động mãi không thôi.
“Anh Thanh, tối hôm qua Tiêu Đông Mai đã bắt đầu hành động rồi!”
Đặng Kim Du đột nhiên rất nghiêm túc nói với Vũ Thanh.
“Đã ra tay?”
Vũ Thanh kinh hãi, nhìn Đặng Kim Du và hỏi.
“Người này chính là cậu chủ đấy à?”
Đặng Kim Du không trả lời Vũ Thanh mà kích động nhìn Hoàng Thiên, quan sát cẩn thận.
Trước đây lúc Đặng Kim Du rời khỏi nhà họ Hoàng thì Hoàng Thiên chỉ mới có mười mấy tuổi, nhưng lần này gặp Hoàng Thiên, Đặng Kim Du vừa nhìn đã nhận ra anh.
Hoàng Thiên cũng đã nhớ lại Đặng Kim Du, mười năm đã trôi qua mà dáng vẻ Đặng Kim Du cũng không thay đổi gì nhiều, Đặng Kim Du giờ đã ngoài ba mươi, cũng không chênh lệch mấy so với trước đây.
“Đúng là tôi. Lâu lắm không gặp, Đặng Kim Du.”
Hoàng Thiên thản nhiên nói.
“Cậu chủ!”
Đặng Kim Du xúc động rơi lệ, xông lên nắm chặt tay Hoàng Thiên, giống như là nhớ lại chuyện cũ.
Năm đó lúc ở nhà họ Hoàng, Hoàng Thiên đều chăm sóc Vũ Thanh và Đặng Kim Du như nhau. Đặng Kim Du vấn luôn ghi nhớ lòng tốt của Hoàng Thiên trong lòng.
“Quay về rồi hãng nói.”
Hoàng Thiên vỗ vai Đặng Kim Du.
“Ừm!”
Đặng Kim Du xúc động gật đầu, mời Hoàng Thiên đi ra ngoài và lên xe.
Một chiếc Rolls-Royce dài được lái bởi một tài xế chuyên dụng tới đón mấy người Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên và Vũ Thanh nhận ra, Đặng Kim Du lăn lộn ở châu Phi cũng tương đối khá.
Chẳng mấy chốc, Đặng Kim Du đã dẫn mấy người Hoàng Thiên tới mỏ vàng của anh ta.
Chỉ có mấy người có quan hệ với những người có quyền lực mới có thể khai thác mỏ ở đây, Đặng Kim Du cũng thế, thế lực của anh ta ở châu Phi rất hùng mạnh.
Mấy người Hoàng Thiên đi vào văn phòng của Đặng Kim Du, Đặng Kim Du đóng kín cửa lại rồi mời mấy người Hoàng Thiên ngồi xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!