Chương 336
Vũ Thanh gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là anh ta. Cha cậu hy vọng tôi có thể đưa Tiêu Đông Mai từ Châu Phi về, cho dù không thể bắt sống được thì cũng phải đem xác trở về đây!”
Hoàng Thiên hiểu rõ chuyện gì đang diễn ra, chẳng trách Vũ Thanh lại lo lắng như vậy, chuyện này thật sự rất quan trọng.
Đột nhiên Tiêu Đông Mai lại chạy đến Châu Phi, Hoàng Thiên lờ mờ cảm thấy chuyện này không hề đơn giản như thế, Tiêu Đông Mai có thể đã giở trò quỷ quái gì đó!
“Anh có dự định gì không?”
Hoàng Thiên hỏi Vũ Thanh.
“Đương nhiên là đi Châu Phi xem thử.
Đặng Kim Du nói với tôi, Tiêu Đông Mai hình như đem người của nhà nhà họ Phan và nhà nhà họ Lương cứu ra rồi…” Vũ Thanh nói với Hoàng Thiên một cách nghiêm túc.
Tiêu Đông Mai cứu người của Nhà họ Phan và Nhà họ Lương?
câu hỏi nghi vấn, anh không hiểu nổi.
“Cậu chủ, tôi đi chuẩn bị để ngày mai xuất phát tới châu Phi một chuyến.”
Vũ Thanh nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nghe xong bèn gật đầu, anh biết rằng Vũ Thanh này là một người vô cùng trọng tình trọng nghĩa, mặc dù bây giờ không còn ở nhà họ Hoàng nữa, nhưng chỉ cần cha của anh mở miệng, thì Vũ Thanh vẫn dốc hết sức đi làm việc cho nhà họ Hoàng.
“Được rồi, ngày mai tôi với anh cùng nhau đi châu Phi.”
Hoàng Thiên nghĩ một lát rồi nói với Vũ Thanh.
Vũ Thanh thật sự không ngờ rằng Hoàng Thiên lại muốn đi cùng anh ta.
“Không không, cậu chủ cậu đừng nên đi thì tốt hơn, ở đó quá nguy hiểm.”
Vũ Thanh vội vàng khuyên Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nghe vậy thì cười nhạt một tiếng, nói với Vũ Thanh: “Có chỗ nào mà không nguy hiểm sao? Tôi vẫn luôn ở thành phố Bắc Ninh, thế mà xung quanh tôi cũng đâu có thiếu gì kẻ muốn ám hại tôi đâu, tôi đã quen từ lâu rồi.”
Vũ Thanh nghe Hoàng Thiên nói mấy lời này thì không khỏi buồn cười, anh ta biết là dạo này Hoàng Thiên gặp phải một số chuyện không hay.
“Vậy được rồi, cậu chủ muốn đi thì chúng ta cùng đi.”
Vũ Thanh nói.
Hoàng Thiên lại nói chuyện phiếm với Vũ Thanh một lát nữa xong mới lái xe về nhà.
Trên đường đi, Hoàng Thiên vẫn đang suy nghĩ về chuyện này.
Cuối cùng anh cũng hiểu ra được một chút, sở dĩ Tiêu Đông Mai muốn đến châu Phi cứu người của nhà họ Phan và nhà họ Lương, có lẽ là vì vân muốn đối phó với anh!
Dù sao thì anh cũng đã đắc tội hết với cả nhà họ Phan lẫn nhà họ Lương rồi. Người của hai nhà đó, một khi có thể về Trung Quốc, thì chắc chắn sẽ báo thù.
Kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, chắc hẳn Tiêu Đông Mai hiểu được đạo lý này, cho nên mới chạy tới châu Phi.
Hiểu rõ điều này rồi, Hoàng Thiên không khỏi âm thầm cười lạnh.
Xem ra Tiêu Đông Mai vẫn chưa chịu hết hi vọng, quyết tâm muốn đối phó với anh đến cùng!
Vậy thì tới đi! Tiêu Đông Mai, tôi muốn xem xem giữa hai chúng ta, ai sẽ là người chết trước!
Hoàng Thiên vừa lái xe về nhà vừa nghĩ.
Đi ngang qua trước cửa một cửa hàng, Hoàng Thiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Là một cô gái trẻ xinh đẹp, vóc người cao gầy, nhưng toàn thân lại tỏa ra sức quyến rũ vô hạn.
Chỉ bằng vào bóng lưng thôi, Hoàng Thiên cũng có thể nhận ra đó chính là Tường VyI Từ khi Tường Vy thoát khỏi sự khống chế của Tiêu Đông Mai xong, vẫn sinh sống ở thành phố Bắc Ninh, không dám về thủ đô để gặp Tiêu Đông Mai.
Sau khi Hoàng Thiên thu dọn Tiêu Đông Mai xong thì không gặp lại cô ta nữa, chẳng mấy chốc đã lãng quên cô.