Chương 319
“Mẹ kiếp, miệng mày vẫn còn cứng nhỉ?
Cha mày đang ở đâu mà mày còn không biết à?”
Tiêu Văn Hạ chửi bới, sau đó túm tóc Tân Khải, đấm mạnh vào mặt gã ta.
Tần Khải không nhịn được nữa, ngồi phịch xuống đất, thằng nhóc này bị đánh đau đến phát khóc.
“Hu hu hu hu hu. Tôi thực sự không biết mà. Vừa nãy tôi gọi điện cho cha tôi. Ông ấy lập tức tắt điện thoại…”
Tần Khải tuyệt vọng khóc, không còn quan tâm đến mặt mũi, bởi vì gã ta đã không thể chịu được một cú đánh nào nữa rồi.
“Gọi điện không được thì không tiếp tục gọi nữa à?”
Hoàng Thiên bước tới, lạnh lùng nói.
Tiêu Văn Hạ và mấy tên đàn em chỉ lo để ý Tần Khải, lúc này mới thấy Hoàng Thiên đã bước đến.
“Anh Hoàng, thằng nhóc này vẫn cứng mồm cứng miệng, anh cứ để bọn em thu nhập nó.”
Tiêu Văn Hạ tức giận nhìn chằm chằm Tần Khải đang ngôi dưới đất, nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên xua tay ra hiệu Tiêu Văn Hạ đừng đánh nữa.
Bởi vì nếu tiếp tục đánh đấm, Tần Khải có thể bị đánh chết luôn đấy.
“Mày hãy ngoan ngoãn gọi điện cho cha mày đi, sau đó yêu cầu ông ta đến gặp tao.”
Hoàng Thiên ngồi xổm xuống, võ võ gương mặt thảm hại của Tần Khải, không nóng không lạnh nói.
Tần Khải thầm nguyền rủa Hoàng Thiên, Anh ta vô cùng đau khổ chán nản, gặp được Hoàng Thiên quả thực như gặp phải ma quỷ.
Sợ bị đánh lần nữa, Tần Khải đành phải gọi điện cho cha mình.
Lần này, cuộc gọi cuối cùng cũng đã được kết nối.
“Cha! Cha mau đến cứu con đi, con đang ở trong tay Hoàng Thiên, anh ta ta sẽ đánh chết con mất…”
Ngay khi điện thoại được kết nối, Tần Khải đã lập tức khóc to.
Giọng nói âm u nham hiểm của Tần Song Ưng từ đầu bên kia điện thoại truyền đến: “Con trai, đừng khóc, cha sẽ bắt Hoàng Thiên phải trả giá đắt. Con đưa điện thoại cho Hoàng Thiên, cha có điêu muốn nói với nó.”
“Anh Hoàng Thiên, cha tôi có điêu muốn nói với anh…”
Tần Khải đã ngoan ngoãn hơn rất nhiêu.
Gã ta rụt rè đưa điện thoại cho Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên cầm lấy điện thoại di động của Tần Khải, trầm giọng nói: “Ông là Tân Song Ưng?”
“Đúng vậy, cậu Thiên này. Tao yêu cầu mày thả con trai của tao ra ngay lập tức. Nếu không e rằng mày sẽ phải hối hận và trả giá đắt đấy.”
Giọng nói Tần Song Ưng truyền đến bên tai Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nghe xong, trong lòng anh rất kinh ngạc, bởi vì Tân Song Ưng gọi anh là cậu Thiên. Điều này làm anh hơi bất ngờ.
Tần Song Ưng gọi như vậy, chứng tỏ ông ta đã biết rõ thân phận của anh rồi.
Điều này lại càng kì lạ, lẽ nào là Lương Hà Giang và Phan Liệt nói cho Tân Song Ưng biết?
“Cậu Thiên này. Mày có tò mò không, rằng vì sao tao biết thân phận của mày? Ha ha, tao cũng chẳng giấu giếm mày làm gì, là Trần Giang nói cho tao biết.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!