Chương 318
Đúng vào lúc này, điện thoại của Hoàng Thiên reo lên.
Một cú điện thoại gọi đến, là Lâm Ngọc An gọi, Hoàng Thiên lập tức võ trán.
Tối nay xảy ra nhiều chuyện như thế, Hoàng Thiên đã quên mất đi đón Lâm Ngọc An tan làm.
“Alo, Ngọc An.”
“Chồng à, tối nay em tăng ca rồi, bây giờ mới tan làm, anh đến đón em được không?”
Giọng nói êm tai của Lâm Ngọc An truyền tới, dịu dàng hết mức với Hoàng Thiên.
“Được, anh đi đón em ngay đây!”
Hoàng Thiên nói xong, sải bước ra khỏi khu vui chơi.
Thời kỳ đặc thù như thế này, Hoàng Thiên không yên tâm để Lâm Ngọc An tự mình về nhà, đưa đón là điều cần thiết.
Rất nhanh, Hoàng Thiên đã đến công ty Nguyên Đạt, sau khi đón Lâm Ngọc An xong thì lái xe đưa cô về nhà.
Sau khi đưa Lâm Ngọc An đến lầu dưới, Hoàng Thiên nói với Lâm Ngọc An: “Ngọc An, em lên lầu trước đi, muộn một chút anh lại về nhà.”
Lâm Ngọc An nghe vậy hơi chau mày: “Đã muộn như vậy rồi, anh còn muốn đi đâu làm gì nữa?”
Hoàng Thiên thấy trong mắt Lâm Ngọc An lúc này có phần khó mà xa rời, trong lòng cũng không nhịn được trở nên ngọt ngào.
Kết hôn hơn ba năm rồi, ánh mắt của vợ vẫn có vẻ như lần đầu tiên, xem ra thực tế của từng cặp vợ chồng không giống nhau.
“Có chuyện quan trọng cần giải quyết, nghe lời, mau lên tầng đi.”
Hoàng Thiên cười dịu dàng với Lâm Ngọc An, ôm cô hôn một lúc.
Lâm Ngọc An bây giờ, trước mặt Hoàng Thiên thì vô cùng nghe lời, lúc này gật đầu, xuống xe vào nhà.
Hoàng Thiên đưa mắt nhìn theo Lâm Ngọc An lên cầu thang, sau đó lái xe quay lại khu vui chơi.
Vừa mới đến trước phòng làm việc của Tiêu Văn Hạ, Hoàng Thiên liền nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Tần Khải.
Hoàng Thiên không nhịn được chau mày, trong lòng nghĩ tên Tần Khải này cũng thật là cứng đầu, vẫn chưa nói ra cha anh ta ở đâu?
Về phần thằng nhóc Tần Khải, Hoàng Thiên cũng lười đến tra khảo gã, nên đã giao thằng nhóc ấy cho Tiêu Văn Hạ xử lý.
Nhưng khiến Hoàng Thiên không ngờ đến, đó là trong thời gian dài như vậy, anh cũng đã đưa vợ về nhà một chuyến. Mà khi quay lại, Tần Khải này vẫn chưa thành thật khai ra sao?
Khi Hoàng Thiên mở cửa bước vào. Anh phát hiện ra Tiêu Văn Hạ cùng với đám đàn em vẫn đang xử lý thằng nhóc Tần Khải này.
Nhìn gương mặt này, Hoàng Thiên suýt nữa không nhận ra đây là Tần Khải.
Anh thấy đầu Tân Khải sưng to, mặt mũi đều sưng lên, căn bản nếu không nhìn kĩ thì không thể nhận ra đây chính là Tần Khải ngày trước.
“AI Đừng đánh nữa mà. Tôi không biết gì cả thật mà. Các người có giết chết tôi cũng võ dụng thôi!”
Tần Khải tuyệt vọng hét lên, nhìn Tiêu Văn Hạ và đám đàn em, trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!