Chương 317
“Hầy. Giang này, dì hai cũng không sợ con cười, Hoàng Thiên chưa từng đưa cho dì một đồng nào…
Trương Lan Phượng cắn môi, vô cùng không hài lòng với Hoàng Thiên.
Trần Giang vừa thấy vẻ mặt căm hận của Trương Lan Phượng, trong lòng thầm cảm thấy vui mừng.
“Ha ha, dì hai ngốc của con ơi, sao Hoàng Thiên có thể chủ động đưa tiền cho dì được? Muốn lấy được tiền từ chỗ Hoàng Thiên, thì phải nắm được điểm yếu của Hoàng Thiên Trần Giang cười ha ha hèn hạ nói.
“Sao có thể nắm được điểm yếu của cậu ta?” Trương Lan Phượng vừa nghe liền hứng thú, ánh mắt trông mong nhìn Trần Giang.
“Dì hai nghe con nói, chỉ cần dì làm theo cách của con, con đảm bảo chúng ta muốn bao nhiêu tiền, Hoàng Thiên cũng phải ngoan ngoãn đưa ra bấy nhiêu…”
Trần Giang ghé vào bên tai Trương Lan Phượng. Nhỏ giọng thì thầm.
Sau khi Hoàng Thiên áp giải Tân Khải về thành phố Bắc Ninh, trực tiếp đi đến khu vui chơi của Tiêu Văn Hạ.
Tối nay không bắt được Tần Song Ưng, Hoàng Thiên vẫn cảm thấy rất không cam lòng.
Nhưng mà còn tốt. Có được Tân Khải trong tay, bắt Tân Song Ưng cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Tiêu Văn Hạ thấy Hoàng Thiên đến, anh ta vô cùng hào hứng, nhanh chóng mang thuộc hạ đến đón tiếp Hoàng Thiên.
“Anh Hoàng, tên nhóc này là ai đây?”
Tiêu Văn Hạ nghi ngờ nhìn Tần Khải bị áp giải đến, hỏi Hoàng Thiên.
“Ha ha. Là con trai của Tân Song Ưng.
Cậu có biết Tân Song Ưng không?”
Hoàng Thiên cười sâu xa, hỏi Tiêu Văn Hạ.
Sau khi Tiêu Văn Hạ nghe thấy cái tên Tân Song Ưng này, trong lòng lập tức lộp bộp một phát.
“Anh Thiên, Tần Song Ưng là ông trùm của tổ chức sát thủ Ưng Hồn đó, anh, sao anh lại bắt con trai của ông ta đến đây?”
Tiêu Văn Hạ rất kinh hãi nhìn Hoàng Thiên hỏi.
“Tân Song Ưng đó không có mắt, tôi muốn bắt ông ta.”
Sắc mặt Hoàng Thiên trầm xuống, lạnh lùng nói.
Tiêu Văn Hạ đã quen Hoàng Thiên lâu như thế, hiểu rất rõ Hoàng Thiên, thấy vẻ mặt lúc này của Hoàng Thiên như thế, Tiêu Văn Hạ liền hiểu được, chắc chắn là tên Tân Song Ưng đó không có mắt, động vào anh Hoàng rồi!
“Được rồi, anh Thiên cứ yên tâm, chắc chắn tôi sẽ khiến thằng nhóc này nhanh chóng mở mồm, nói ra cha anh ta ở đâu!”
Tiêu Văn Hạ vỗ ngực, đảm bảo với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên cười nhạt một cái. Gật đầu với Tiêu Ta.
Người thông minh chỉ cần lộ một chút, không cần phải dặn dò gì nhiều, Tiêu Văn Hạ cũng biết phải làm thế nào.
“Lôi thằng nhóc này vào phòng làm việc đi”
Tiêu Văn Hạ ra lệnh với thuộc hạ.
“Vâng!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!