Chương 312: Ban đêm tại nhà họ Tân
Hai người mặc vest bị chấn động, mấy người lính đặc nhiệm đều mặc trang phục ngụy trang đầy đủ, đều có súng trường tự động, hỏa lực như vậy, ngay cả tổ chức sát thủ Ưng Hồn cũng chưa từng thấy.
Đối với hai người đàn ông mặc vest này, Hoàng Thiên càng thêm tin tưởng lời nói của hai tên sát thủ. Nếu nơi đây không phải tổ chức sát thủ, tại sao Tân Song Ưng lại để hai tên mặc vest đen trông coi nhà ông ta.
Mặc dù trong lòng có sợ hãi, nhưng dù sao đây cũng là trụ sở của tổ chức sát thủ Ưng Hồn, hai người mặc vest nhanh chóng bình tính lại.
Một tên mặt rỗ hung hăng nhìn chằm chằm Hoàng Thiên, sốt ruột quát lên: “Mẹ kiếp. Ông đây chỉ hỏi mày một câu, đặc công sau lưng mày là sao?”
Trong lòng Hoàng Thiên đang rất tức giận, anh đã nhịn lửa giận đến tận bây giờ, chính là để lúc này bùng phát.
Nhìn tên mặt rỗ nói năng hung hăng kia, Hoàng Thiên làm sao có thể chịu được!
Chát!
Hoàng Thiên đi vài bước đến trước mặt tên mặt rỗ, giương tay lên chính là súng điện.
Hoàng Thiên ra tay mạnh như thế nào?
Anh từ nhỏ đã luyện tập cùng với Vũ Thanh, một cú đánh này tập trung sức lực khá mạnh.
“ối!”
Tên mặt rỗ hét lên và ôm mặt ngã xuống đất vì quá đau đớn.
Việc này!
Người đàn ông mặc vest với khuôn mặt như đao khắc khá sửng sốt khi thấy đồng bọn của mình bị hạ gục dễ dàng như vậy, nhưng gã ta cũng nhanh chóng phản ứng.
Tên này theo bản năng vươn tay về phía sau eo muốn rút súng lục để đối phó với Hoàng Thiên.
Nhưng Hoàng Thiên làm sao có thể cho gã có cơ hội như vậy? Lúc này, Hoàng Thiên lao lên như hổ rình mồi, hung hăng đá vào bụng dưới của tên mặt đao!
“ÁI”
Tên mặt đao cảm thấy bụng đau như đứt từng khúc ruột, đau đớn ngã xuống.
Lúc này mấy người lính đặc công nhanh chóng tiến lên, không muốn hai tên mặc vest này gây ra động tĩnh quá lớn, họ dùng tay đập mạnh vào sau gáy để hai tên này bất tỉnh, rồi kéo sang một bên.
Hoàng Thiên lạnh lùng nhìn tất cả những việc này, anh không nói gì cả, sải bước đi về phía biệt thự.
Tuy rằng Hoàng Thiên không để tâm đến tổ chức sát thủ Ưng Hồn này, nhưng mấy người đặc công cũng không dám buông lỏng cảnh giác, ông chủ của bọn họ là Vũ Thanh cũng phải gọi người này là cậu chủ, huống chi là bọn họ.
Vì vậy, lực lượng đặc công đều ở trong trạng thái cảnh giác, canh giữ không để cho bất kì một tay súng nào có thể ám sát Hoàng Thiên ở trong bóng tối.
Hoàng Thiên vừa đi tới cửa biệt thự, liền nghe thấy tiếng súng vang lên!
Ngay trong góc tối, có tiếng kêu rên đau đớn của một người đàn ông, một thành viên đặc công lập tức lao tới, tóm chặt lấy người nọ.
Hoàng Thiên thấy người nọ đã bị bắn vào cổ tay, một đôi mắt sói tàn nhãn nhìn chằm chằm anh ta, cực kỳ hung hăng.
“Ngài Thiên đừng lo lắng, đã có chúng tôi ở đây thì tuyệt đối an toàn!”
Một lính đặc công vừa nổ súng nói với Hoàng Thiên, để khiến anh an tâm.
Hoàng Thiên gật đầu, anh biết người bị bắn vào cổ tay này muốn bắn anh từ trong góc tối, nhưng đã bị đặc công phát hiện và bắn trúng cổ tay.
Đàn em của Vũ Thanh quả nhiên đều được huấn luyện bài bản, có thể lấy một địch một trăm!
Hoàng Thiên suy nghĩ, anh phất tay ra hiệu cho mấy người đặc công đi cùng anh bước vào trong biệt thự.
Người đàn ông bị bắn vào cổ tay đã bị đánh ngất, Hoàng Thiên không giết chết gã †a.
Bước vào biệt thự, Hoàng Thiên nhìn phòng khách ở tâng một, trang trí ở đây rất sang trọng, có thể thấy Tân Song Ưng là một người rất biết hưởng thụ.
Đúng lúc này, một chiếc ghế sau bàn dài được xoay lại, xuất hiện một chàng trai khá trẻ khoảng hai mươi tuổi.
Người này khá đẹp trai, ăn mặc rất nhã nhặn. Tất cả quần áo đều là hàng hiệu quốc tế nổi tiếng đắt tiền.
Thằng nhóc này bắt chéo chân và đặt chân lên bàn, hút một điếu xì gà Brazil, nửa nằm nửa ngồi ở đó nuốt mây nhả khói.
Đăằng sau tên này, là sáu người đàn ông mặc vest, mỗi người đều mặc vest đen và đeo kính râm. Trông có vẻ khá lợi hại.
Nhìn thấy Hoàng Thiên mang theo mấy người đội đặc công xông vào, thiếu niên hơi híp mắt, đối với Hoàng Thiên nói: “Ê thằng nhóc, mày cũng có gan dám xông vào biệt thự của tao?”
Hoàng Thiên nhìn tên nhóc này, trong lòng càng không vui.
Vấn đề là bởi thằng nhóc này rất kiêu ngạo. Nửa nằm nửa ngồi ở đó trông rất đáng ghét.
“Đừng nói nhảm, Tần Song Ưng ở đâu?”
Giọng nói lạnh lùng của Hoàng Thiên vang lên, anh không muốn mất thời gian với tên nhóc này.
Hoàng Thiên cho rằng tên nhóc này không phải là Tân Song Ưng, còn trẻ như vậy không thể là ông trùm của tổ chức sát thủ Ưng Hồn được.
“Hì hì, giọng điệu cũng không nhỏ nhỉ!
Còn dám kêu cả họ tên của Tần Song Ưng?”
Người thanh niên cười nhạo một tiếng, có vẻ thích thú với Hoàng Thiên, sau đó đứng dậy rời khỏi ghế ngồi.
Hoàng Thiên thực sự không thể hiểu nổi sự làm màu của tên này, liền sải bước đi tới.
Thấy Hoàng Thiên đến gần, sáu người đàn ông mặc vest phía sau người thanh niên đều rút súng hướng về phía Hoàng Thiên.
Bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng, mấy người lính đặc công đều nhìn thấy. Tất cả đều giơ súng trường tự động của mình lên và nhắm những họng súng đen ngòm của sáu người mặc vest đen.
Đến lúc này, cao thấp lập tức hiện ra.
Sáu khẩu súng lục nhỏ đó so sánh với mấy khẩu súng trường tự động thì chỉ là một đống sắt vụn vô dụng mà thôi. Nếu thực sự đánh nhau, sáu người kia sẽ bị bắn thành một cái sàng.
Tuy nhiên, sáu người đàn ông mặc vest rất bình tĩnh, không chút sợ hãi, họng súng của họ đều nhắm vào những bộ phận quan trọng của Hoàng Thiên.
“Thằng nhóc, mày là ai? Đừng tưởng rằng mày có mấy khẩu súng trường này là giỏi. Đừng quên đây là nhà họ Tần.”
Thanh niên nhướng mày, lạnh lùng nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên sao có thể bị tên nhóc này lừa được? Trong lúc hai người đang đối mặt, Hoàng Thiên bỗng lao ra, túm chặt lấy cổ người thanh niên, kéo anh ta ta lại.
“Nhà họ Tân thì sao? Mày cho rằng nhà họ Tần của mày rất lợi hại sao?”
Hoàng Thiên hét lớn.
Cái này…..
Người thanh niên cảm thấy khó thở, cổ họng bị thắt lại, gần như bị ngạt thở.
Anh ta không ngờ trong khi sáu khẩu súng lục đều nhằm vào Hoàng Thiên mà Hoàng Thiên vẫn dám làm như vậy.
“Chết tiệt! Tao là con trai của Tân Song Ưng, Tần Khải! Đồ chết tiệt mày không muốn sống nữa à?”
Tần Khai đỏ bừng cả mặt, hung hăng trừng Hoàng Thiên.
Đúng vậy, người thanh niên này là con trai duy nhất của Tân Song Ưng, tên là Tân Khải, là một thằng nhóc vô cùng kiêu ngạo.
Hoàng Thiên nghe nói thằng nhóc này là con của Tần Song Uyên, lửa giận trong lòng lập tức bùng phát.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!