Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full

Chương 307: Thẩm vấn sát thủ trong đêm

Nghe những lời chủ thuê khen ngợi, tay súng không cách nào vui lên nổi.

Bởi Hoàng Thiên đang đứng ngay trước mặt anh ta, bất cứ lúc nào cũng có thể kết liễu cái mạng quèn của anh ta.

“Khi nào có thể trả tiền cho tôi?”

Tay súng cố làm ra vẻ bình thản hỏi.

“Ha ha ha! Anh cứ yên tâm, tiền cho các anh sẽ không thiếu một xu! Nhưng các anh phải mang đầu Hoàng Thiên tới đây đấy nhé, có thể mang cả đầu của vợ anh ta tới cùng thì càng tốt. Tôi sẽ thêm cho các anh một tỷ bảy: Gã đàn ông trung tuổi phía đầu dây bên kia cười đắc chí.

“Được, đợi tôi xử cả vợ anh ta xong rồi sẽ liên lạc với ông.”

Tay súng cũng tương đối biết cách khống chế tình huống, không cần Hoàng Thiên phải dạy, anh ta đã nói năng đâu ra đấy.

Tiếp đó, tay súng ngắt điện thoại, sợ hãi nhìn Hoàng Thiên, đợi Hoàng Thiên xử lí.

Lúc này Hoàng Thiên vô cùng tức giận.

Anh đã nhận ra được giọng nói của gã đàn ông trung niên phía bên kia điện thoại là của ai. Chính là Lương Hà Giang – cha của Lương Thiên Vũ.

Mới qua hai ngày, Hoàng Thiên vẫn có thể nhận ra được giọng nói của Lương Hà Giang.

Đúng như Hoàng Thiên dự liệu, đích thị là trò quỷ quái do Phan Liệt và Lương Hà Giang gây ra, họ đã thuê những tay súng bắn tỉa này đến bày trò ám sát.

Điều khiến Hoàng Thiên tức giận nhất đó là những lời Lương Hà Giang nói trong điện thoại.

Anh ta còn muốn giết cả Lâm Ngọc An?

Đúng là diệt cỏ diệt tận gốc!

Hoàng Thiên hận một nỗi không thể ngay lập tức băm vằm Lương Hà Giang, thứ chó má trước mặt là người sau lưng là quỷ này, Hoàng Thiên thực sự muốn xé xác ông †a ra tức thì!

“Sau mười phút nữa, anh gọi điện lại cho chủ thuê, hẹn gặp ông ta, rõ chưa?”

Hoàng Thiên cố gắng kìm nén cảm xúc, dặn dò tên sát thủ.

Quả thực anh ta đã bị Hoàng Thiên thu phục, nghe răm rắp theo lời của Hoàng Thiên, chỉ mong Hoàng Thiên có thể tha mạng cho anh ta.

“Vâng vâng vâng. Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ lấy công chuộc tội, tất cả nghe hết theo sắp xếp của anh.”

Tay súng gật đầu lia lịa, cung kính đáp lời Hoàng Thiên.

Hoàng Thiên im lặng không nói, nhưng vẫn chừa cho tay súng này một con đường sống, dẫu sao thì tên nhãi ranh này cũng rất biết điều.

“Anh Thiên, tôi cũng lập công chuộc tội như anh ấy, có được không?”

Tay súng còn lại cũng lồm cồm bò dậy khỏi sàn nhà, dè dặt thương lượng với Hoàng Thiên.

“Vậy thì phải xem các anh biểu hiện thế này, nếu làm tốt, tôi có thể xem xét.”

Hoàng Thiên lạnh lùng đáp.

Hai tay sát thủ nghe thấy vậy lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần có một cơ hội sống thì ai mà lại muốn chết cơ chứ.

Hoàng Thiên bấm thời gian. Sau mười phút thì ra hiệu cho tay súng mới vừa gọi điện thoại tiếp tục gọi lại cho Lương Hà Giang.

Sau khi điện thoại được kết nối, tay súng thông báo với Lương Hà Giang rằng mình đã xử lí xong cả Hoàng Thiên và Lâm Ngọc An, muốn hẹn gặp Lương Hà Giang.

Lương Hà Giang nói địa chỉ cho tay súng biết rồi cúp máy.

“Anh Thiên, anh ta hẹn gặp tôi ở ngoại ô, còn muốn tổ chức một buổi đốt lửa trại, chúc mừng tôi thành công.”

Tay súng báo cáo lại với Hoàng Thiên.

Suýt thì Hoàng Thiên tức bật cười, lão Lương Hà Giang này quả là giỏi tìm đường chết, còn muốn đốt lửa trại chúc mừng nữa ư? Lấy được mạng của Hoàng Thiên này, ông ta vui sướng đến vậy?

“Được. Các anh đi cùng với tôi.”

Hoàng Thiên vây tay gọi hai tay súng ra ngoài.

Hai tay súng kia nào dám không nghe lời. Lo đéo theo sau Hoàng Thiên ra khỏi căn hộ họ mới vừa thuê.

“Cậu Thiên, để chúng tôi đi cùng anh.”

Nhân viên đặc nhiệm vừa gọi báo cho Hoàng Thiên đuổi theo và nói.

Hoàng Thiên ngẫm nghĩ, anh vẫn không yên tâm về Lâm Ngọc An, hiện giờ là thời kỳ nhạy cảm, Hoàng Thiên muốn đảm bảo bên cạnh Lâm Ngọc An nhất định phải có người bảo vệ.

“Các anh để lại vài người bảo vệ cho vợ tôi, những người khác đi theo tôi.”

Hoàng Thiên ra lệnh cho nhân viên đặc nhiệm vừa đuổi theo.

“Rõ!”

Nhân viên đặc nhiệm tuân lệnh rồi dẫn theo mấy nhân viên đặc nhiệm khác cùng Hoàng Thiên rời khỏi đó.

Ra đến bên ngoài, Hoàng Thiên lái xe của mình rời khỏi khu nhà, nhân viên đặc nhiệm lái một chiếc xe van, áp giải hai tay súng sát thủ đi đằng trước.

Hoàng Thiên cũng không biết địa điểm nơi Lương Hà Giang hẹn gặp sát thủ nên chỉ có thể đi theo sau.

Nửa giờ sau, hai chiếc ô tô đã đến gần một hồ chứa nước cách trung tâm thành phố chừng bốn mươi ki lô mét.

Sau khi xe dừng bánh, nhân viên đặc nhiệm giải hai tay súng ra khỏi xe, tuy hai tên nhãi ranh này rất phối hợp nhưng các nhân viên đặc nhiệm vẫn không hề lơ là cảnh giác.

“Anh Thiên, là ở chỗ này đây, anh xem kìa…

Tay súng gọi điện thoại cho Lương Hà Giang lúc trước xin ý kiến của Hoàng Thiên.

Hoàng Thiên gật đầu, nói với anh ta: “Hai anh đi trước, gặp mặt chủ thuê các anh là được.”

“Vâng, vâng ạ…

Tay súng vội vàng gật đầu đồng ý, sau đó cùng với đồng bọn đi tới phía trước.

“Các anh nghe cho rõ đây. Nếu như dám giở trò gì, bất cứ lúc nào tôi cũng sẽ nổ súng bắn bỏ các anh.”

Hoàng Thiên nói rồi đón lấy một khẩu súng trường tự động từ tay một nhân viên đặc nhiệm, cảnh cáo hai tay súng kia.

Hai tay súng bủn rủn, dựa theo trực giác, họ cảm nhận được rằng không phải Hoàng Thiên đang dọa dẫm. Nếu như họ không làm theo lời Hoàng Thiên nói thì quả thực sẽ bị bắn chết lúc nào không hay.

Nhìn hai tay súng đi lên phía đập của hồ chứa, Hoàng Thiên vẫy tay với nhân viên đặc nhiệm.

Nhân viên đặc nhiệm hiểu ý. Tất cả đều đến bên Hoàng Thiên, lặng lẽ theo sau hai tay súng sát thủ.

Nhờ bóng đêm yểm hộ, cộng thêm nới lỏng khoảng cách, Hoàng Thiên dám chắc Lương Hà Giang sẽ không phát hiện ra.

Rất nhanh chóng đã có mấy người xuất hiện phía trước hai tay súng.

Hoàng Thiên dân theo nhân viên đặc nhiệm âm thầm lẻn vào, núp sau lùm cây, cách đối phương hơn 10 mét, có thể nghe được rõ cuộc đối thoại của chúng.

“Đầu của Hoàng Thiên và vợ anh ta đâu?”

Lương Hà Giang trợn mắt, hỏi hai tay súng với vẻ phật ý.

Nghe thấy vậy, tay súng vừa gọi điện cho Lương Hà Giang lúc trước phá lên cười: “Ha ha, ông không biết quy tắc của tổ chức sát thủ giết thuê chúng tôi sao? Muốn kiểm hàng thì phải giao tiền trước?

“Hừ, tiền không thành vấn đề! Thiên Vũ, đưa tiền cho bọn họ.”

Lương Hà Giang cười nhạt, ngoảnh đầu lại nói với Lương Thiên Vũ.

Lúc này, Lương Thiên Vũ xách hai chiếc va li da màu đen tới, đặt trên đất rồi mở ra, bên trong đựng đầy những cọc tiền năm trăm nghìn, tổng cộng là sáu tỷ chín.

“Năm tỷ hai là tiền thù lao các anh giết Hoàng Thiên, một tỷ bảy tệ còn lại là để mua cái mạng của vợ Hoàng Thiên!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!