Đương nhiên Hoàng Thiên cũng không quan tâm những cái này, bây giờ anh đang ước gì đối phương lộ diện đây.
Không nhìn thấy có người xuất hiện, Hoàng Thiên làm theo ước định như trước, mang mỹ phẩm làm đẹp đặt ở bên trên một mộ phần bắt mắt nhất.
Mẹ kiếp, cái này xem như bày đồ cúng cho người chết sao?
Trong lòng Hoàng Thiên thầm mắng xui xẻo, đứng ở chỗ này trong chốc lát, sau đó anh quyết định vẫn là lên xe rời đi trước.
Đã đối phương không chịu lộ diện, như vậy anh ở chỗ này chờ lâu cũng là vô ích, ngược lại sẽ làm hại tính mạng của Trương Lan Phượng .
20
Cho nên Hoàng Thiên di chuyển người lên xe, khởi động xe.
Thế nhưng không đợi anh lái xe rời đi, lúc này có hai đạo bóng đen chui ra, một người đứng chắn trước đầu xe của anh, một người đứng chắn phía sau xe.
Trong lòng Hoàng Thiên cười lạnh, nghĩ thầm hai người đều không có đầu óc, còn đứng một người đằng trước xe một người đằng sau xe chứ?
Như vậy thì có thể ngăn chặn người?
Ông đây chỉ cần tăng tốc độ của xe nên thì có thể đụng chết một người.
Nhưng Hoàng Thiên cũng không thể làm như vậy, dù sao Trương Lan Phượng còn ở trong tay của đối phương, khả năng đối phương có nắm chắc như vậy, mới
không sợ anh đâm.
Nhìn người mặc áo đen đứng phía trước, người này đeo mặt nạ bảo hộ màu đen,
một đôi đôi mắt dữ tợn ánh lên tia hung ác của loài sói, ở dưới ánh trăng càng lộ ra
khiến cho người ta sợ hãi.
Hoàng Thiên mở cửa xe, xuống xe, bình tĩnh đứng ở nơi đó.
"Không phải anh nói lại tôi mang thứ đó đặt xuống xong thì phải rời đi sao?
Hiện tại các người lại thay đổi chủ ý?"
Hoàng Thiên lạnh lùng cười, hỏi người đàn ông đeo mặt nạ đang đứng ở trước xe kia.
Hai người đàn ông đeo mặt nạ này đúng là hai người đàn em của Từ Phong.
Từ Phong chưa tới, mà phái hai người bọn họ ở trong nghĩa địa này chờ Hoàng
Thiên.
Hơn nữa hai người bọn họ đã sớm quan sát tất cả rồi, xác thực là Hoàng Thiên đi
một mình tới không mang bất luận kẻ nào.
Cho nên hai người bọn họ mới không kiêng nể gì như vậy, dù sao hai đầu một, bọn họ không có lý do gì để sợ Hoàng Thiên.
"Hoàng Thiên, lá gan của anh tôi rất bội phục, tôi cũng không làm khó anh đi theo
chúng tôi một chuyến"
Người đàn ông đeo mặt nạ đang đứng ở trước xe lạnh giọng nói với Hoàng Thiên.
"Có thể, các người dẫn đường đi."
Hoàng Thiên trấn định tự nhiên.
11
Người đàn ông đeo mặt nạ phía sau xe khó chịu, lúc này gã ta nắm lấy một
thanh dao nhọn, từ sau xe đi vòng qua đến sau lưng Hoàng Thiên.
Mũi đao chạm vào eo Hoàng Thiên sau lưng, người đàn ông đeo mặt nạ cả giận.
nói: "Móa nó, ở trước mặt chúng tao mày còn dám bày ra tác phong ghê tởm này à?
Tao cũng mặc kệ mày có phải là chủ nhà họ Hoàng hay không? Nhưng bây giờ, mày là con tin của ông đây!"
Hoàng Thiên không nhúc nhích chút nào, nếu như anh muốn né tránh..., thì dao
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!