“Cô và anh ta có quan hệ gì?”
Hoàng Thiên không để ý tới tên đầu trọc, mà nhẹ nhàng hỏi Ngọc.
Ngọc nhìn tên đầu trọc, cuối cùng lấy hết dũng khí nói: “Tôi không liên quan gì đến anh ta, anh ta bắt tôi làm việc ở đây. Anh Thiên, anh có thể giúp tôi được không? Làm on..."
Nói tới đây, Ngọc bật khóc, khóc rất thương tâm.
Sở dĩ cô ấy dám nói ra những điều này là bởi vì cô ấy thấy Hoàng Thiên rất mạnh, lại còn trị tên đầu trọc đến ngoan ngoãn như vậy.
Nếu lúc này mà không cầu cứu, thì cô ấy sẽ không còn cơ hội nữa.
Hoàng Thiên nghe vậy liền nhíu mày lại khi nghe những lời này, anh vốn đã cảm thấy rằng cô gái này hình như rất sợ tên đầu trọc, việc này chắc chắn là có vấn đề.
Bây giờ rốt cuộc cũng chứng minh được. Cô gái tên Ngọc này đã bị tên đầu trọc khống chế.
“Đừng sợ, có tôi ở đây, không ai có thể làm tổn thương cô đâu.”
Hoàng Thiên vỗ vai an ủi Ngọc.
“Anh Thiên. Anh nhất định phải giúp tôi, tôi thật sự rất sợ”
Ngọc khóc và nói.
“Được, đừng khóc nữa, chúng ta cùng nhau đi”
Hoàng Thiên nói.
Ngọc lúc này mới ngừng khóc, cô ta vội vàng đến bên cạnh Hoàng Thiên, giống như chỉ cần có thể ở bên cạnh Hoàng Thiên mới có thể an toàn.
Tên đầu trọc tức giận trừng lớn mắt, hung ác nhìn chằm chằm Ngọc, nhưng lại không
dám làm gì.
“Nếu mày còn dám trừng mắt nhìn cô ấy nữa, tạo sẽ móc tròng mắt của mày ra”
Hoàng Thiên mắng tên đầu trọc.
Tên đầu trọc đột nhiên héo rũ xuống, ở trước mặt Hoàng Thiên gã không dám làm gì
cả.
Lúc này tên đầu trọc để tất cả người của gã ta lại, sau đó dẫn Hoàng Thiên đi về phía động của thôn núi nhỏ này.
s Jones mang theo ba người của anh ta, đi theo sát Hoàng Thiên, không dám làm trái ý của Hoàng Thiên.
“Anh Thiên, ở ngay đây?
Tên đầu trọc chỉ vào một căn nhà gỗ trước mắt rồi nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nhìn, đây là một căn nhà gỗ ở cuối phía đông thôn, cũng xa hoa, trông giống như vừa quét vôi.
“Đây là nhà của mày à?”
Hoàng Thiên hỏi tên đầu trọc.
“Đúng vậy, anh Thiên, anh cũng vào lấy gốc cây non với tôi chứ?”
Tên đầu trọc nhanh chóng gật đầu nói.
“Không cần, mày đi vào lấy gốc cây non đi.”
Hoàng Thiên nói.
“Vâng”
Tên đầu trọc rất nghe lời, đồng ý một tiếng. Liền vào nhà lấy.
Đương nhiên, Hoàng Thiên cũng đi theo vào trong sân, sau đó đứng trước cửa chờ tên đầu trọc.
Rất nhanh, tên đầu trọc khiêng gốc cây non ra ngoài.
Chỗ rễ cây của cây non được bọc trong đất ẩm, bên ngoài cũng được bao bằng bao ni lông. Cũng không quá nặng.
“Anh Thiên, cây non đây rồi, anh xem thử xem”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!