Tức khắc tên đầu trọc trợn tròn mắt, nổi giận quát: “Mẹ mày đùa với ông hả? Cái nghề này của ông làm việc không thấy được ánh sáng, dám theo mày tới ngân hàng à?”.
Một tiếng quát này của gã ta đã khiến ba tên nước ngoài đang ngủ trên giường bị tỉnh giấc.
Gần như bọn họ đều bật dậy khỏi giường. Sau khi trông thấy S Jones, tất cả đều sợ ngây
người.
s Jones chính là ông chủ của bọn họ, sao lại có thể xuất hiện ở đây được chứ?
Hơn nữa điều khiển bọn họ kinh ngạc nhất chính là, hai bả vai S Jones đều bị đâm, nhìn như
một người máu.
Nhìn thấy một màn này, ba tên nước ngoài đều kinh ngạc đến phát ngốc.
Trong mắt của bọn họ, S Jones là một nhân vật rất lợi hại, ở nước của bọn họ, tiền tài, quyền
thế của S Jones rất lớn, trước giờ chưa từng có ai dám động vào anh ta một chút.
Dù có đến Việt Nam, S Jones cũng là một nhân vật có thân phận, bạn bè ở Việt Nam cũng
nhiều, làm mưa làm gió.
Sao lúc này lại bị người ta hành hạ thành thế này?
Ba tên nước ngoài ngây ngốc nhìn S Jones, nhất thời có phần mơ hồ.
S Jones cũng nhìn ba tên đàn em này của anh ta, trong lòng phiền muộn không thôi.
Nếu ba tên đàn em này giúp sức một chút thì cũng không đến nỗi không có cách nào như
thế, dù chỉ một tên có thể đối phó với Hoàng Thiên thôi, cũng sẽ không phiền muộn.
Nhưng tình hình thực tế không được lạc quan như thế, trong lòng s Jones rất rõ ràng, dù ba tên đàn em này của mình có nghiêm túc, nhưng so sánh với Hoàng Thiên thì vẫn kém xa, muốn
đối phó với Hoàng Thiên, thực lực không cho phép.
“Anh bạn, bạn của anh đều ở đây rồi, thế nào, có bằng lòng chuyển bảy trăm triệu không?”
Đầu trọc cười ha ha, tham lam nhìn Hoàng Thiên, đòi tiền Hoàng Thiên.
“Có thể, sau khi trời sáng, anh theo tôi đi tìm một ngân hàng, chắc chắn sẽ chuyển cho anh
bảy trăm triệu”
Hoàng Thiên nói rất bình tĩnh, đã đồng ý với tên đầu trọc này rồi thì Hoàng Thiên sẽ không
nuốt lời, bảy trăm triệu đối với Hoàng Thiên mà nói cũng không phải là cái gì.
Nhưng tên đầu trọc không bằng lòng, chính như lúc trước gã ta đã nói, việc làm này của gã
ta không thể lộ ra ngoài, sao gà ta dám đi ngân hàng với Hoàng Thiên?
Đển ngân hàng rồi, lỡ mà Hoàng Thiên nói gì, thế thì gã ta có đi mà không có về.
“Hừ, không phải ông đây vừa mới nói sao, tao không đến ngân hàng, chỉ muốn giao dịch tiền mặt.”
Sắc mặt tên đầu trọc không vui, tức giận nói với Hoàng Thiên.
“Không có tiền mặt.”
Hoàng Thiên cũng trả lời rất thẳng thắn.
“Địt, con mẹ nó mày chơi ông à? Không có tiền mặt thì một mình mày đi mà rút! Mấy đứa
bạn của mày ở lại đây làm con tin, nếu mày không quay lại thì tất cả bạn của mày không còn mạng đâu!”
Tên đầu trọc rất lỗ mãng, lúc này kêu to lên, tính tình rất nóng nảy.
Hoàng Thiên lại không tức giận chút nào, trong mắt anh, tên đầu trọc này không quan trọng
gì, cũng không đáng để anh phải tức giận.
“Được rồi, anh không cần kêu nữa, nếu muốn tiền thì ngày mai đi ngân hàng với tôi, yên tâm, tôi không lừa anh”
Hoàng Thiên thuận mồm nói.
Thấy Hoàng Thiên nói như thế, tên đầu trọc hoàn toàn bùng nổ tức giận.
“Được được được, thằng nhóc mày có bản lĩnh, xem ra mày thực sự không muốn được yên ổn rồi!”
Tên đầu trọc căm hận nói, sau đó muốn lấy điện thoại ra gọi người đến.
Có thể làm việc này cũng không phải là người tốt gì, dĩ nhiên tên đầu trọc này cũng chẳng
phải kẻ thiện lương, gã ta chuẩn bị gọi đàn em đến đối phó với Hoàng Thiên.