Alex John khá không chắc chắn. Hắn ta biết mình trong trường hợp xui xẻo, Hoàng Thiên có thể sẽ không dễ dàng buông tha hắn ta.
"Thế nào? Hừm, giao cây Huyết Linh giống, sau đó nói chuyện với ta"
Hoàng Thiên tát Alex John một cách nặng nề và giận dữ hét lên.
Alex John bị sưng tấy vì bị đánh. Hắn ta lớn đến mức chưa bao giờ bị đánh như thế này bao giờ.
Cho dù hắn ta ở nước nào, dựa vào của cải của hắn ta, cũng không ai dám động hắn ta, nhưng bây giờ đã khác, hắn ta gặp Hoàng Thiên cũng không tốt.
"Hoàng Thiên, anh thả tôi đi, chúng ta có chuyện cần thương lượng"
Alex John kìm lại sắc mặt tái xanh, cùng Hoàng Thiên thảo luận.
"Thương lượng thương liếc cái đầu mày! Đừng kì kèo nữa. Mau giao ra cây Huyết Linh giống, tha cho ông không chết."
Hoàng Thiên hét lên.
ē
Alex John cũng biết rằng nếu không giao nộp cây Huyết Linh giống, hắn ta có lẽ sẽ không thể vượt qua ải này.
LP
Nhưng nếu hắn ta giao cây non, hắn ta cũng không can tâm, nó là thứ có thể tạo ra tài sản, và nó vẫn chưa được thử nghiệm.
"Anh Hoàng Thiên, thương lượng một chút thôi. Dù sao anh cũng có mấy chục cây Huyết Linh giống. Cho tôi một cây đi. Cũng không ảnh hưởng gì. Hoặc anh ra giá một trăm triệu hai trăm triệu cũng được, tôii sẵn lòng trả."
Alex John đảo mắt nói với Hoàng Thiên.
Nghe vậy, Hoàng Thiên cảm thấy có chút buồn cười.
Cây Huyết Linh giống dụ là thứ có thể nhân rộng, có cây giống thì có thể trồng được nhiều cây hơn, nhưng cho dù là bao nhiêu tiền cũng không bán được.
"Ông suy nghĩ nhiều rồi. Cây Huyết Linh giống không thể giao cho ông, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng. Giao ra hay không?"
Hoàng Thiên kiên nhẫn hỏi lần cuối.
"Không!"
Sự tức giận của Alex John cũng nổi lên, anh ta trực tiếp từ chối Hoàng Thiên.
Mẹ bà nó.
Hoàng Thiên thật sự không nói nên lời, xem ra vẫn là không có ngược đãi cái này Alex John, tên này không biết xấu hổ.
"Tốt lắm, ông cả gan lắm".
Hoàng Thiên nói một cách hắng giọng, anh đã rút dao găm ra.
“Anh muốn làm gì? Tôi là công dân Ý. Nếu anh dám động tôi, anh tự chịu rủi ro!"
Alex John kinh hãi nhìn chằm chằm Hoàng Thiên, hắn ta cũng rất sợ hãi. Với con dao sáng sắc bén lủng lẳng trên tay của Hoàng Thiên, hắn ta có thể bị giết bất cứ lúc nào.
"Người nước ngoài thì sao chứ? Hôm nay hãy để ông xem người dân Việt Nam lợi hại như thế nào nhé"
Hoàng Thiên nói, một dao chạy đến đâm thẳng.
Với một cú phập, máu chảy ra từ vai của Alex John, hắn ta hét lên đau đớn và gần như ngất đi.
"Thằng chó khốn nạn Hoàng Thiên, tôi cùng anh chưa xong chuyện đâu!"
Phụt.
Lại là một nhát dao khác, Hoàng Thiên không khách sáo, ở phía vai còn lại của Alex John, lại đâm thêm một nhát.
Alex John không thể nhịn được nữa, đau đến toát mồ hôi lạnh đến mức không thể
cầm được nữa.
Thang Cảnh Khoan ở một bên nhìn thấy cảnh này, anh ta sợ tới mức suýt đi tiểu.
Hiện tại hắn rốt cục nhận thức rõ ràng hơn, Hoàng Thiên này quá cường đại, thật là kinh người.
"Còn có thể cầm cự được không? Còn muốn một nhát dao khác không?" Hoàng Thiện xoay con dao găm trong tay hỏi Alex John.
Làm sao Alex John có thể chịu được nó? Hắn ta sắp chết vì đau, và hắn ta không muốn nếm thử lại lần nữa.
Hơn nữa, vài nhát nữa cũng không được tính, nếu không giao ra cây Huyết Linh giống, Hoàng Thiên sẽ không buông tha hắn ta.
Alex John sớm muộn gì cũng biết mình không thể xử lý được, thay vì đau khổ hơn nữa, tốt hơn là nên giao nó ngay bây giờ.