“Là tôi đây.”
Trả lời câu hỏi của Minami Miya Saku là một giọng nói già nua nhợt nhạt.
Minami Miya Saku lập tức quay lại nhìn Chỉ thấy một ông già mặc bộ quần áo cổ, tóc vuốt ngược, đang đứng giữa trời không, hai tay chấp sau lưng.
Minami Miya Saku liền cau mày hỏi, “Ông là ai?” Lúc này Trần Hoàng Thiên cũng vụt qua một bên, ảnh mắt cũng rơi vào trên người ông già mặc quần áo cổ kia. Anh cũng bối rối như Minami Miya Saku vì cũng không biết ông già này là ai.
Trước giờ chưa từng gặp.
Nhưng ngay sau đó, một giọng nói có vẻ đang rất vui mừng vang lên. “Trần Hoàng Thiên, hù chết tôi rồi. May mà cậu không sao. Bằng không ông ngoại cậu chắc đánh tôi chết mất.”
Nghe vậy, Trần Hoàng Thiên ngẩng đầu nhìn
Chỉ thấy trên đỉnh núi là một bóng dáng quen thuộc đang vẫy tay với anh. “Cậu hai?”
Mắt của Trần Hoàng Thiên sáng lên. “Ha Ha!”
Thẩm Thiên Sang cười nói: “Xuống nhanh lên, ông ngoại cậu bỏ cả đống tiền mời một cao thủ đến giúp cậu đối phó Minami Miya Saku và Hàn Bình Minh. Tên nhóc nhà cậu an toàn rồi!”
Phù!
Trần Hoàng Thiên thở phào nhẹ nhõm.
Anh tin ông ngoại sẽ không mời một tên vô dụng đến giúp anh.
Cho nên, lão già mặc quần áo cổ này chắc chắn là một võ sĩ cực kỳ mạnh! Chỉ cần dựa vào khả năng mà ông ấy đỡ kiếm của
Minami Miya Saku cho anh đã cho thấy rõ thực lực của ông già này.
Vì vậy, anh liền sà người đáp xuống bên cạnh Thẩm
Thiên Sang. “Sao rồi hả? Có thương tích gì không?”
Thẩm Thiên Sang quan tâm hỏi.
Trần Hoàng Thiên cười lắc đầu: “May mà có cậu hai đưa người tới kịp thời, nếu không thì cái đầu này của con đã bị Minami Miya Saku chặt mất rồi.” “Ha Ha!”
Thẩm Thiên Sang cười nói.
Sau đó ông nói: “Cháu trai đừng lo, nếu ông ta dám chặt đầu cậu, tôi sẽ bảo Lão Phương chặt đầu ông ta!”
Sau đó, ông ta ngẩng đầu lên và hét to: “Lão Phương, chặt đầu Minami Miya Saku đi!”
Phương Lập Tủ gật đầu.
Minami Miya Saku nheo mắt hỏi lần nữa: “Ông rốt cuộc là ai?” Phương Lập Tủ nhạt giọng: “Phương Lập Tú, võ sĩ người Canada gốc Lam Hoa. “Cái gì!”
Minami Miya Saku theo bản năng mà lùi lại hai bước “Ông là Phương Lập Tú?”
Đúng vậy, ông ta bị dọa sợ rồi.
Hai mươi năm trước, danh tiếng của Phương Lập Tủ đã rất vang dội trong giới võ đạo quốc tế.
Khi đó, thực lực của ông ta ở Thần Cảnh tầng 6, xếp hàng thứ bảy trong bảng xếp hạng võ đạo quốc tế.
Khi đó, Minami Miya Saku còn chưa có tên trong danh sách võ đạo quốc tế.
Nếu đã hơn 20 năm trôi qua, ông không biết thực lực của Phương Lập Tú đã mạnh đến mức nào.
Nhưng không khó để phán đoán, nhất định là cao hơn ông ta. “Không phải ông đã rửa tay gác kiếm, rút lui khỏi giới võ đạo để theo đuổi thiên kính trong truyền thuyết rồi sao? Sao lại trở lại, lại còn trở thành một sát thủ?
Minami Miya Saku hỏi.
Phương Lập Tú dửng dưng: “Thiên Kính xa xôi quá, khó nhìn quá. Giờ tôi cũng đã một trăm lẻ năm tuổi rồi. Tôi biết cũng không còn sống được mấy năm nữa, nếu cứ vậy mà chết thì chán quá. “Nếu có thể giết được kiểm Thánh Nhật Bản như cậu, rồi giết thêm Hàn Bình Minh, ít ra trong khoảng trăm năm nữa, tên tuổi của tôi vẫn còn được nhắc đến, sẽ không bị lãng quên.” “Hơn nữa, nhà họ Thẩm cũng đã bỏ ra 1000 tỷ đô la để nhờ tôi làm vụ giao dịch này. Con cháu mấy đời của tôi sau này cũng không phải lo lắng chuyện tiền bạc. “Nếu cậu là tôi, cậu có nhận vụ kinh doanh này không?”
Minami Miya Saku không nói nên lời.
Ông ta phải thừa nhận rằng nếu đổi lại là bản thân, ông ấy nhất định cũng sẽ lựa chọn như Phương Lập Tú. Nhưng!
Ông ta sẽ không cam tâm chết ở đây.
Vì vậy, ông nói: “Thực ra ông còn có thể sống phải mười mấy năm nữa cơ.” “Ồ!”
Phương Lập Tú tò mò: “Cậu nói cái gì?”
Minami Miya Saku lập tức chỉ vào Trần Hoàng Thiên: “Trong ba lô sau lưng tên nhóc này có Sâm hoàng đế. Chỉ cần ông ăn được sâm Hoàng Đế, đừng nói là sống thêm ít nhất mười năm, nói không chừng nó còn giúp ích rất nhiều cho việc tu luyện của ông. ”
Lời vừa nói ra, ánh mắt Phương Lập Tú lập tức chuyển hướng nhìn về phía Trần Hoàng Thiên. “Không xong rồi!”
Trần Hoàng Thiên trong lòng lo sợ.
Tên Minami Miya Saku này đang muốn mua chuộc Phương Lập Tủ quay lại đối phó anh ta.
Quả nhiên!
Chỉ nghe Minami Miya Saku nói tiếp: “Chỉ cần ông lấy được sâm Hoàng đế, và giết bọn họ, tôi có thể cho ông 5000 tỷ đô la.
Phương Lập Tủ động lòng rồi!
Hoàn toàn động lòng!
Nhưng không phải ông ta động lòng vì số tiền 5000 tỷ
Năng lực kéo dài tuổi thọ thêm ít nhất mười năm của sâm hoàng đế mới là thứ khiến ông ta động lòng. “Lão Phương, ông sẽ không nghe lời Minami Miya
Saku mà quay lại đối phó hai chúng tôi chứ.” Thẩm Thiên Sang sợ hãi rồi.
Nếu Phương Lập Tủ quay đầu lại để đối phó với họ, họ chết là cái chắc “Đưa sâm hoàng để cho tôi, 1000 tỷ đô la Mỹ tôi có thể không cần, tôi vẫn sẽ giúp hai người loại trừ Minami Miya Saku” Phương Lập Tú nói.
Thẩm Thiên Sang nhìn Trần Hoàng Thiên. Anh thực sự không muốn đưa. Bởi vì nếu đưa rồi, không biết khi nào mới chờ được củ sâm hoàng đế khác. Nếu vậy cha vợ của anh lại phải tiếp tục nằm chờ.
Nhưng Trần Hoàng Thiên lại trầm ngâm.
Nhà có người già quý hơn vàng. Anh rất muốn cứu sống cha vợ.
Có cha vợ ở đây, không cần biết sau này có vấn đề gì phát sinh, giữa anh và Dương Ninh Vân cũng sẽ không có mâu thuẫn gì không thể giải quyết. “Ha ha!”
Minami Miya Saku cười nói: “Phương Lập Tủ, đứa nhỏ này sẽ không giao sâm Hoàng đế ra đầu. Ông đừng hi vọng vào nó. Cứ trực tiếp giết nó rồi cướp đi. Cần gì hỏi xin nó làm gì?”
Nghe vậy Phương Lập Tủ lạnh lùng nói: “Tôi sẽ đếm ba lần. Nếu như cậu vẫn không đưa cho tôi, thì đừng trách tôi không khách sáo” “Ba!” “Hai!” “Một”
Phương Lập Tủ lặc người, vươn đôi tay như thế chim ưng lao về phía Trần Hoàng Thiên. “Ha ha ha!”
Trông thấy cảnh tượng này. Minami Miya Saku không thể nhịn được cười. “Chờ đã!”
Ngay khi bàn tay của Phương Lập Tủ sắp bóp được cổ Trần Hoàng Thiên, Trần Hoàng Thiên nhanh chóng nói: “Không phải ông muốn sống thêm mười năm nữa sao? Tôi có cách giúp ông sống thêm mười năm. “Cách gì?”
Phương Lập Tủ dừng lại và hỏi.
Trần Hoàng Thiên nói: “Hắn là ông đã từng nghe nói đến Trường Thọ Đan chứ?” “Đã từng nghe.” Phương Lập Tú nói: “Cách đây một thời gian, trong đại hội đan dược ở thủ đô đã xuất hiện Trường Thọ Đan. Tôi đã nhờ người tìm Chu Kình Thượng nghe ngóng, thì nghe nói rằng đã hủy bỏ, không có Trường Thọ Đan nữa. Cậu không thể nào có nó. “Không sai!”
Trần Hoàng Thiên kiên định: “Trường Thọ Đan của Chu Kình Thượng, là tôi đưa cho ông ta đi bản. Về đến thủ đô, tôi sẽ đưa ông hai viên. Bây giờ ông lập tức giết Minami Miya Saku cho tôi” “Nó lừa ông đó! Nó lừa ông thôi!
Minami Miya Saku hoảng sợ và vội vàng hét lên.
Trần Hoàng Thiên ậm ừ: “Chưa nói tới việc tôi có lừa ông ấy hay không. Cứ cho rằng tôi gạt được ông ấy đi, ông ấy không có Trường Thọ Đan, sau đó vẫn có thể tiếp tục cướp lấy sâm hoàng đế của tôi. Cho nên ông đừng nghĩ có mà dụ dỗ ông ấy đối phó với tôi.”
Phương Lập Tú nghĩ cũng có lý.
Nếu không lấy được Trường Thọ Đan, ông ta vẫn có thể quay sang lấy được sâm hoàng đế. “Vậy tôi giết Minami Miya Saku trước cho cậu. Đến lúc đó cậu không đưa được Trường Thọ Đan cho tôi, đừng trách tôi cướp lấy Sâm hoàng đế của cậu!” Lời vừa dứt, ông ta đột ngột quay lại và lao về phía
Minami Miya Saku. “Gay go rồi!”
Sắc mặt Minami Miya Saku tái nhợt, ông ta vội chém một kiếm.
Xoạt
Một đường kiếm chói lọi xé toạc không trung, chém về phía Phương Lập Tú. “Hừ!”
Phương Lập Tủ hừ lạnh, tung một đẩm làm nổ tung khoảng không ngay trước mặt Minami Miya Saku.
Minami Miya Saku sững sờ, lại chém xuống một đường kiếm sắc bén.
Nó đã bị lớp cương khí hộ thể của Phương Lập Tủ chặn lại. Dù thanh kiếm của ông ta có cứng đến đâu, cũng không thể xuyên thủng lớp cương khi này. “Ông ta ít nhất đã đạt đến Thần Cảnh tầng 8. Nếu còn không rút lui sẽ chết chắc!”
Với suy nghĩ này, Minami Miya Saku chuẩn bị đạp gió mà chạy trốn.
Nhưng đúng lúc này, kiếm của ông ta đã bị tóm gọn. Phương Lập Tú đột ngột vận chân khí.
Bùm!
Thanh katana ngay lập tức gãy thành từng mảnh.
Tiến sát lại!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!