Khi lời nói vừa thốt ra, một tiếng “Mẹ kiếp” lập tức vang lên.
Phát ra âm thanh này, chẳng qua là Dương Chí Văn, Lâm Giang, Vương Minh và một số người khác hy vọng người chết là Trần Hoàng Thiên.
Họ thật sự mong chờ được nhìn thấy Trần Hoa bị gãy cổ, kết quả Hoàng Thiên Tuấn đột nhiên gọi ngăn lại, giống như khi đang động phòng thì đột nhiên bị cắt ngang vậy, tâm trạng đó thật sự là rất buồn bực.
“Im miệng cho ông!”
Hoàng Thiên Tuấn hét lên một tiếng, trong phút chốc cả hội trường im lặng.
Lúc này anh ta mới nhận điện thoại.
“Ông Long, Thiên Tuấn chỉ vừa mới đón sinh nhật, cuộc điện thoại này của ông, khiến Thiên Tuấn vừa vui vừa sợ.” Anh ta cười hì hì nói.
Kết quả là câu trả lời của bên kia. Giội cho anh ta một chậu nước lạnh vào người khiến anh rất choáng váng.
“Tên ba hoa, tôi gọi điện thoại cho cậu không phải để chúc mừng.”
“Cái gì!”
Hoang Thiên Tuấn rất ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó nở nụ cười ngượng ngạo: “Vậy thì xin hỏi ông có dặn dò gì ạ?”
“Tôi hỏi cậu, bị đuổi ra khỏi Vạn Hưng chưa?” Ông Long hỏi.
“Vẫn chưa.” Hoàng Thiên Tuấn cười nói: “Người của chúng tôi ở công ty Hoàng Gia Entertainment, làm sao có thể để những người ở Vạn Hưng đuổi ra ngoài, thật làm mất mặt công ty Hoàng Gia Entertainment.”
“Ông Long yên tâm đi, tôi đã đánh sập toàn bộ an ninh của Vạn Hưng rồi, tên nhóc con nói đuổi tôi ra khỏi Vạn Hưng chuẩn bị hành đến chết rồi, tôi đảm bảo sẽ không để cho công ty Hoàng Gia Entertainment mất mặt.”
Lại không ngờ anh ta vừa nói hết câu. Trong điện thoại truyền đến một tiếng hét lớn: “Cậu đang tìm cái chết hả! Tôi muốn cậu ngay lập tức xin lỗi Trần Hoàng Thiên kia, sau đó cút khỏi Vạn Hưng, nếu không sẽ không ai cứu được cậu đâu!”
“Cái này, cái này…” Hoàng Thiên Tuấn chết lặng: “Ông Long, đây là vì sao vậy?”
“Bởi vì cấp trên của tôi vừa gọi điện thoại yêu cầu tôi nói với anh rằng, nếu anh dám động đến người thành niên trẻ tên Trần Hoàng Thiên. Không chỉ anh, mà tôi cũng phải chết!”
Lạch cạch!
Hoàng Thiên Tuấn run tay, chiếc điện thoại tuột khỏi tay anh ta rơi xuống đất, mồ hôi lạnh có thể nhìn thấy được trong chốc lát phủ đầy trán anh ta.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sững sờ.
Lẽ nào ông Long ở tổng bộ công ty Hoàng Gia Entertainment, đã thỏa hiệp với tập đoàn Cửu Đỉnh?
“Ông Long, có chuyện gì vậy?” Lâm Văn Báo nhặt điện thoại lên yếu ớt hỏi.
Hoàng Thiên Tuấn lau mồ hôi lạnh, nghiêm túc nhìn Trần Hoàng Thiên, trong đầu hiện lên sâu sắc dáng vẻ của anh, sau đó mới vẫy tay hô to: “Tất cả mọi người, lập tức rút khỏi Vạn Hưng, đừng hỏi tại sao, đây là ý của ông Long ở tổng bộ, ai dám chống lại, ta chém chết người đấy!”
Anh không thể nói, tôi không thể đắc tội với Trần Hoàng Thiên? Mất mặt bao nhiêu, nói là ý của tổng bộ, anh ta đang thực hiện mệnh lệnh của tổng bộ, không ai có thể bắt lỗi được anh ta.
Ngay sau đó, Hoàng Thiên Tuấn vội vã rời đi cùng với một nhóm thuộc hạ, để lại một nhóm người đang ngẩn ngơ tại hiện trường.
“Có chuyện gì vậy? Ai đó có thể nói cho tôi có chuyện gì được không?”
Dương Chí Văn cả người sững sờ.
“Không nghe thất Hoàng Thiên Tuấn nói là ý của cấp trên sao? Rõ ràng là công ty Hoàng Gia entertainment thỏa hiệp với với Cửu Đỉnh chúng ta.” Triệu Phương rất đắc ý, anh ta cho rằng tổng bộ của tập đoàn Cửu Đỉnh đã gây áp lực cho tổng bộ Hoàng Gia entertainment.
“Xem ra vẫn là tập đoàn Cửu Đỉnh tuyệt vời!”
“Tập đoàn Cửu Đỉnh, thế nhưng là một trong mười doanh nghiệp tư nhân hàng đầu. Có thể không tuyệt vời sao?”
“Tôi cứ tưởng Trần Hoàng Thiên chết chắc rồi, nhưng không ngờ mọi chuyện lại kết thúc theo cách này, thật làm người khác kinh ngạc!”
“……”
Cả sảnh Vạn Thọ đột nhiên rơi vào một cuộc thảo luận điên cuồng.
“Kết quả này thực sự ngoài mong đợi, không bao giờ tưởng tượng được rằng, Trần Hoàng Thiên bị gia đình họ Dương coi là con rể vô dụng, lại thực sự có thể đánh đuổi ông Hoàng chuyên quyền độc đoán ra khỏi Vạn Hưng, chuyện này mà lan truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ gây ra chấn động trong toàn bộ cộng đồng doanh nghiệp.”
Không biết ai xúc động nói một câu.
Trong nháy mắt, tất cả các tổng giám đốc có mặt đều rút danh thiếp của họ ra đưa đến chỗ Trần Hoàng Nam.
“Anh Trần, đây là danh thiếp của tôi, có thể để lại phương thức liên hệ không?”
“Anh Trần, anh thật sự rất tuyệt vời, chỗ dựa của anh rất cứng ha!”
“Anh Trần thực sự là tuổi trẻ đầy triển vọng, thành phố Đông Đô này, sợ rằng là thiên hạ của anh Trần đây.”
“….”
Tất cả các loại lời nịnh hót vang lên trong không trung.
Dương Chí Văn, Vương Minh, Lâm Giang vfa những người khác ghen tị đỏ mắt.
Họ chưa bao giờ nghĩ rằng Hoàng Thiên Tuấn sẽ khuất phục trước Vạn Hưng, đến mức nâng Trần Hoàng Thiên lên cao, làm cho họ không cách nào với tới được.
“Ha ha!”
Lúc này Triệu Phương mới cười nói: “Bởi vì anh Trần nắm trong tay thẻ đen cao quý, hơn nữa anh Trần là con rể nhà họ Dương, nên tôi quyết định miễn toàn bộ chi phí tổ chức tiệc sinh nhật của ông Dương và hoàn một phần lớn tiền đặt cọc.
“Cứ tiếp tục đi. Mọi người cứ ăn uống thoải mái đi, đừng vì mấy chuyện nhỏ nhặt ban nãy mà ảnh hưởng đến tâm trạng.”
“Ba ba ba!!!”
Cả hội trường vang lên tiếng hoan hô, không khí nhanh chóng sôi động.
“Anh Trần, anh cứ ăn uống thoải mái đi, có yêu cầu gì cần phân phó, anh cứ nói với tôi.” Triệu Phương rất khách sáo nói.
“Ừm.” Trần Hoàng Thiên gật đầu.
Thế là Triệu Phương yêu cầu đội trưởng an ninh bảo nhân viên bảo vệ đi, sau đó yêu cầu người phục vụ dọn dẹp sảnh Vạn Thọ rồi mới sải bước rời đi.
“Ông Dương, cháu rể của ông không tầm thường ha.” Người buôn bán đồ cổ Lý Thiên Chính cười nói.
“Đúng vậy, chủ tịch Dương tôi thực sự hâm mộ ông đó, có một người cháu rể tuyệt vời như vậy.”
“Không thể coi đứa cháu rể tuyệt vời như vậy như là vô dụng được.”
“….”
Khách hàng của tập đoàn Dương Thị, cũng như những người bạn cũ của Dương Chấn Kỷ, ông một cậu tôi một câu nói bên cạnh Dương chấn Kỷ.
“Đúng, đúng, các ông nói đúng đấy.” Khuôn mặt già nua của Dương Trấn Kỷ cười tươi như hoa cúc, lập tức thay đổi thái độ trước đây đối với Trần Hoàng Nam, đồng thời nói lớn với anh: “Trần Hoàng Nam, cậu và Ninh Vân, còn Tử Lan và Bảo Trân nữa, ngồi ở bàn chính.”
Lời nói vừa cất lên, Dương Ninh Vân, Lý Tử Lan, Dương Bảo Chân dường như không tin vào tai của mình.
Vậy mà ông cụ lại để cho họ ngồi bàn chính?
Lẽ nào…địa vị của họ ở nhà Dương được nâng cao?
Rất nhanh sau đó. Cả nhà Dương Ninh Vân ngồi xuống bàn chính.
Những tổng giám đốc tham dự tiệc lần lượt đến nâng cốc, đủ kiểu nịnh hót, Trần Hoàng Thiên gần như được nâng lên trời.
“Đúng rồi Trần hoàng Nam, tấm thẻ đen chí tôn của cậu. Lấy từ đâu vậy?” Cuối cùng Dương Chấn Kỷ không nhịn được hỏi.
Nhiều người cũng vểnh tai lên muốn biết câu trả lời.
Trần Hoàng Nam cười nói: “Giống như thẻ vàng khách hàng lớn, là do bạn học của tôi đưa cho, chỉ để tôi có chỗ ăn, chỗ ở, để tôi không sống ngoài đường, tất cả chỉ có vậy.”
Ngay khi những lời này vừa nói ra, người vừa mới khen ngợi Trần Hoàng Nam đột nhiên nở nụ cười cứng nhắc.
Hóa ra đó không phải là xuất thân của anh ta, mà là các bạn cùng lớp thương hại anh ấy. Cho anh ta một nơi để ăn và ở!
“Tôi còn cho rằng cậu có xuất thân rất cao quý, hóa ra là được một người bạn cùng lớp của cậu tặng, giải thích như vậy rất hợp lý, các cấp cao của hệ thống ngân hàng có một chiếc thẻ đen như vậy cũng không lạ, suy cho cùng cậu vẫn là một tên vô dụng, các bạn học đều sợ cậu phải lưu lạc ở trên đường, ha ha!” Dương Chí Văn không nhịn được cười nói.
“Cậu im mồm cho tôi!” Dương Chấn Kỷ nói: “Thậm chí Trần Hoàng Thiên có bạn như vậy, cậu có không?”
Dương chí Văn co người rụt cổ, khuôn mặt ngắn lại ngồi xuống.
“Trần Hoàng Nam. Đưa thẻ đen cao cấp cho tôi. Sau này tôi sẽ không ép cậu ly hôn nữa?” Lý Tử Lan duỗi tay, trong lòng nghĩ: có thẻ đen cao cấp như vậy, sao không lấy ra sớm, đưa chúng ta đi đến Vạn Hưng ăn uống miễn phí, ở trong phòng tổng thống miễn phí, quá lãng phí, tôi nhất định phải dùng thẻ đen này mới có thể hưởng thụ.
“Mẹ, đây là thẻ bạn của Trần Hoàng Thiên đưa cho, mẹ làm như vậy không thích hợp lắm?” Dương Ninh Vân cong môi, cô biết mẹ muốn làm gì.
“Có gì mà không thích hợp?” Lý Tử Lan lập tức không vui: “Mẹ miễn phí gả con gái cho anh ta làm vợ, anh ta có chỗ nào tốt, cho mẹ dùng một không được sao không?
Dương Ninh Vân cứng họng.
Trần Hoàng Nam cười nói: “Đương nhiên có thể.”
Nói xong, anh đưa thẻ đen cao cấp cho Lý Tử Lan, có thể cải thiện mối quan hệ với mẹ vợ con rể, tránh cho Dương Ninh Vân khó chịu, Lý Tử Lan muốn dùng thể đen làm gì cũng không sao cả.
“Thật là quá tốt!”
Lý Tử Lan cực kỳ vui vẻ.
“Mẹ, tối nay mở phòng tổng thống đi, con ở cùng mẹ, hưởng thụ một chút.” Dương Ninh Vân đề nghị.
“Được rồi. Sau khi tiệc tàn, mẹ sẽ dùng thẻ đen tối cao để mở phòng tổng thống.”
……
Bữa tiệc kết thúc vào khoảng chín giờ, thế là Lý Tử Lan và Dương Bảo Trân đến ở trong phòng tổng thống, Trần Hoàng Nam và Dương Ninh Vân lái xe panamera về nhà.
Sau khi lau người sạch sẽ cho bà cụ, trở về phòng. Nghe Dương Ninh Vân nói: “Mẹ em nhất định sẽ dùng thể đen cao cấp để tiêu xài hoang phí. Bạn học của anh sẽ nhận được những hóa đơn cao ngất trời chứ?”
“Sẽ không đâu.” Trần Hoàng Nam lắc đầu: “Vạn Hưng và ngân hàng Hoa Kỳ có quan hệ hợp tác mật thiết, dù sao nó cũng miễn phí.”
“Vậy cũng được.” Dương Vân Ninh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, liền hỏi: “Vậy tại sao anh không bao giờ dùng nó?”
“Anh đã quen với cuộc sống hiện tại, cuộc sống xa hoa như vậy, ngược lại sẽ khiến anh không quen.” Trần Hoàng Thiên gãi đầu cười.
“Anh cũng thật.”Dương Ninh Vân trừng mắt nhìn anh, sau đó dời ánh mắt, nằm xuống giường rồi mới nói: “Anh đi tắm đi, tối nay cho phép anh ngủ trên giường với em, coi như em cảm ơn anh đã cho em mặt mũi.”
“Thật sao?”
Trần Hoàng Thiên kích động suýt nhảy lên.
“Nếu như anh không muốn ngủ giường của em. Vậy tiếp tục ngủ giường của mình đi.” Dương Vân Ninh không khách sáo nói.
“Muốn, nằm mơ cũng muốn.”
Trần Hoàng Thiên kích động nói, nhanh chóng chạy vào nhà tắm.
Vào lúc này, trong một phòng bao KTV nào đó, một hoạt động mũ xanh chống lại Trần Hoàng Thiên đang diễn ra sôi nổi…
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!