Chương 837 – Linh quả Huyền Nguyên
“Còn kém nửa bước, vẫn còn kém nửa bước!”.
Sompha cười khổ, lão ta nói: “Lâm Kình Thương, tôi không bằng ông!”.
Sau khi nói dứt lời, Sompha ngã xuống mặt đất, không còn hơi thở.
Lâm Kình Thương lắc đầu, đuổi theo hai người đã bỏ trốn.
Hai người bọn họ cũng đã nghe thấy âm thanh phát ra từ cuộc giao đấu kinh thiên động địa ban nãy, nhưng không ai quay đầu lại, chỉ hy vọng Sompha có thể kéo dài thời gian thêm một chút.
Trong lòng Lâm Hổ sợ hãi đến nỗi tuyệt vọng, phải biết rằng Sompha là kẻ mạnh được phủ quân ngài Cố cũng cần phải đối đãi trịnh trọng, nhưng lại không có sức đánh trả Lâm Kình Thương.
Nếu như giao tin tức này lại cho phủ quân, bản thân mình cũng được xem trọng.
Lâm Kình Thương thản nhiên đi về hướng hai người đang chạy trốn, khi nãy cụ đã xác định vị trí của hai người bọn chúng rồi, một kẻ trêи bảng Thiên bị thương nặng và một cao thủ bảng Thiên bình thường không thể nào có hy vọng thoát khỏi tay cụ được.
Sau vài tiếng hít thở, Lâm Kình Thương bèn nhìn thấy hai người đang hoảng hốt bỏ chạy.
Lâm Hổ và Chatchai cũng phát giác ra Lâm Kình Thương đã đuổi kịp mình, bọn chúng chỉ mới chạy được trong vài chục hơi thở mà Lâm Kình Thương đã đuổi kịp rồi, rốt cuộc Lâm Kình Thương mạnh đến mức nào kia chứ, sư phụ Sompha của hắn là người mạnh nhất trong nhánh Thái Quyền cổ, thế mà chỉ cản chân Lâm Kình Thương được đôi chút thời gian như vậy thôi sao?
“Đừng chạy nữa, cho các người chết ra dáng một chút, các người tự sát đi!”.
Lâm Kình Thương bám theo sau lưng bọn chúng, cụ nói hờ hững.
“Tôi là học trò kiệt xuất nhất trong nhánh Thái Quyền cổ, làm sao có thể chết ở đây được!”, Chatchai đứng nguyên tại chỗ, trông có vẻ như đã nổi điên.
Sau khi nói dứt lời, hắn gầm lên một tiếng rồi xông về phía Lâm Kình Thương.
Bốp!
Chỉ thấy trong khoảng thời gian Lâm Kình Thương phất tay, cơ thể của Chatchai đã bay đi rồi rơi tít ngoài mười mấy mét, không còn hơi thở nữa.
Lâm Hổ cũng biết mình không tài nào thoát khỏi tay Lâm Kình Thương nổi, hắn quát lên: “Tông chủ Lâm, nếu như cụ chịu tha cho tôi, tôi sẽ nói bí mật của Bắc Cực Băng Nguyên cho cụ biết!”.
Lâm Kình Thương nhíu mày lại, cụ nói: “Bắc Cực Băng Nguyên thì có bí mật gì, nếu thật sự có bí mật thì một người như cậu cũng biết à?”.
Người Long phủ trước mặt cụ chỉ có thực lực mới lên đến bảng Thiên thôi, nếu thật sự có bí mật cũng không đến lượt người ở đẳng cấp này biết được.
“Cậu của tôi là Tiêu Túng Hoành”.
Lâm Hổ nói vội: “Lâm Kình Thương, cụ cũng là người nổi tiếng lâu rồi, chỉ cần cụ đồng ý không giết tôi thì tôi sẽ nói cho cụ biết cậu tôi và phủ quân đi Bắc Cực Băng Nguyên để làm gì”.
“Thảo nào!”.
Lâm Kình Thương gật đầu, Tiêu Túng Hoành đã từng là người nắm quyền Mưu Môn trong thời còn phủ quân tiền nhiệm, bây giờ lại là người được ngài Cố tin tưởng nhất, Lâm Hổ là cháu của Tiêu Túng Hoành, biết được chút gì đó cũng là chuyện bình thường.
“Cậu nói đi, nếu là tin tức có giá trị thì tha cho cậu con đường sống cũng chẳng sao!”.
Gương mặt Lâm Hổ toát ra vẻ vui mừng, chỉ cần có thể thoát khỏi bàn tay Lâm Kình Thương, tất nhiên cậu sẽ giúp hắn chặn lại sự trừng phạt từ Long phủ.
“Tôi nghe cậu mình nói, trêи Bắc Cực Băng Nguyên có linh quả Huyền Nguyên”, Lâm Hổ thấp giọng nói với cụ.
“Linh quả Huyền Nguyên”.
Cho dù là người cao thâm khó dò như Lâm Kình Thương cũng tỏ vẻ kinh ngạc khi nghe nhắc đến linh quả Huyền Nguyên. Người bình thường vốn chưa từng nghe đến linh quả Huyền Nguyên, thế nhưng cụ cũng biết đến nó từ trong sách cổ của gia tộc, linh quả Huyền Nguyên là một loại quả thần có thể gia tăng xác suất thành công đột phá Thần cảnh của cao thủ trêи bảng Thiên.
Cụ đã đứng ở đỉnh cao trêи bảng Thiên mười mấy năm rồi, ngày nào cũng luyện tập chân nguyên trong cơ thể để tăng thêm một chút hy vọng bước lên Thần cảnh.
Lâm Kình Thương biết bây giờ hy vọng thành công đột phá Thần cảnh cũng không quá 40 phần trăm, vốn dĩ cụ định đợi đến khi Lâm Ẩn trưởng thành thì sẽ bất chấp tất cả để luyện tập, cho dù cụ có xảy ra chuyện thì nhà họ Lâm cũng không đến nỗi sa sút.
Không ngờ lần này lại nhận được tin tức liên quan đến linh quả Huyền Nguyên, nếu như có thể lấy được linh quả Huyền Nguyên thì cụ có 60 phần trăm thành công đột phá Thần cảnh.
Thấy Lâm Kình Thương đứng lặng tại chỗ, Lâm Hổ bèn thấp giọng hỏi:
“Cụ Lâm, tôi có thể đi được chưa?”.
Lâm Kình Thương nhìn Lâm Hổ, cụ đánh một chưởng vào người hắn.
Cho đến chết thì Lâm Hổ cũng không ngờ một người như Lâm Kình Thương lại nuốt lời.
Lâm Kình Thương nở nụ cười khinh miệt, danh tiếng lẫy lừng trong giới lánh đời của cụ dùng máu tươi và xương trắng tích lũy nên, nếu như không giở thủ đoạn, nhà họ Lâm có thể đứng đầu trong số sáu gia tộc hay không?
Nếu như để ngài Cố biết được cụ đã từng xuất hiện ở Tử Vi Châu, chắc chắn sẽ bứt dây động rừng, hơn nữa việc này có liên quan đến linh quả Huyền Nguyên, không thể không thận trọng được.
“Lâm Kình Thương, tôi cũng muốn một linh quả Huyền Nguyên!”.
Vào giây phút Lâm Kình Thương xử lý Lâm Hổ, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Chỉ nhìn thấy một người xuất hiện giữa bóng mờ giữa không trung. Ông ấy lộ đầu ra trước rồi mới hiện cơ thể cùng tứ chi. Giống như nổi lên trêи mặt nước vậy, vốn dĩ đây là thảo nguyên, nhưng người đàn ông phương Tây vạm vỡ lại xuất hiện như thế.
Vua Hắc Ám Caesar là người mạnh nhất ở phương Tây hồi bốn mươi năm trước, đã vắng mặt mười năm nay rồi, mọi người trong thế giới ngầm phương Tây cứ ngỡ rằng ông ấy đã chết, không ngờ lại ra mặt vào ngày hôm nay.
“Caesar, ông cũng biết linh quả Huyền Nguyên rất quan trọng với tôi!”, Lâm Kình Thương nhíu mày lại, mặc dù cụ và Caesar cũng có qua lại với nhau, vị trí của đám người Sompha cũng là do Caesar nói cho cụ biết, thế nhưng cụ phải lấy linh quả Huyền Nguyên cho bằng được.
“Lâm Kình Thương, ông có ân với tôi, trước khi tìm được linh quả Huyền Nguyên thì chúng ta là đồng minh, sau khi tìm thấy nó, ai dựa vào sức người nấy”.
Caesar đanh giọng mà nói, thực lực của ông ấy và Lâm Kình Thương không thua kém nhau bao nhiêu, ai thắng ai thua còn chưa biết chắc.
“Được!”.
Lâm Kình Thương gật đầu, vốn dĩ trêи con đường võ học phải tranh với người, đấu với trời, tự dựa vào sức mình để lấy linh quả Huyền Nguyên là kết quả tốt nhất.
Hơn nữa còn có ngài Cố ở đây, theo như lời Caesar nói, thực lực của ngài Cố không hề thua kém ông ấy, bởi thế ông ấy mới không ra tay lúc ngài Cố đụng đến thế giới ngầm phương Tây.
“Tôi đi tìm hiểu thử xem linh quả Huyền Nguyên ở đâu trong Bắc Cực Băng Nguyên!”.
Sau khi nói dứt lời, dáng người Caesar chậm rãi biến mất trong bóng mờ.
…
Thành phố Thanh Vân, tỉnh Đông Hải.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!