Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Cực Phẩm A Hào Full

Chương 1226: Vô địch

“Coong!”

Hai tay Hoàng lão bắt đầu nứt ra khỏi người lão, trên mặt lão vẫn đây vẻ khó tin, giống như.

không tin được rằng mình lại bị một hậu bối giết chết.

Còn Lâm Ẩn vẫn không nhúc nhích, đứng thẳng tại chỗ, tà áo tung bay, tóc đen rối tung, dáng vẻ bình tĩnh ung dung.

Giống như giết chết Hoàng lão chỉ là chuyện trong dự tính vậy.

“Không ngờ lại thắng một cách nhẹ nhàng như thế!”

Tống Hoa nhìn bóng lưng Lâm Ẩn, ánh mắt còn hơi phức tạp, có khó tin, nhưng nhiều hơn là ngưỡng mộ.

Là người luyện thề, đương nhiên nàng ta biết thân thể Lâm Ẩn đã tu luyện đến một mức độ mà mình không thể tường tượng nồi, chỉ có cao thủ Chân Thần trong tông môn mới có thân thề mạnh: mẽ như thế.

“Thân thề của người nọ quá mạnh mẽ, Nam Hoang có một quái vật như thế từ bao giờ vậy!”.

Chung Mật vui vẻ ra mặt, ném ba thần binh ra nói.

“Chưa đủ!”

Lâm Ẩn cất ba thân binh đi, từ tốn nói: “Nếu muốn sống phải lấy ra linh dược hoặc linh bảo có.

ích với nửa bước Chân Thần trờ lên.

Mấy món thần binh này tương đương với kiếm Thu Thủy, bây giờ anh chỉ cần một tay là có thể bẻ gãy nó, hoàn toàn không có tác dụng gì, trừ khi là linh bào đã được tăng cường.

“Ngươi đừng quá đáng”, Chung Mật hét lên.

Dù là trong tông môn hạng nhất, linh bảo và linh dược cấp bật đích truyền như hắn không thể nào có được. Rất đo vẫn rất hiếm có, một nhiêu cao thủ Chân Thần cũng chưa chắc có linh bảo gì trong tay, nếu hắn ta là tông chủ tương lai của U Tuyền Tông có thể sẽ có một linh khí bên người, nhưng hắn ta chỉ là một đích truyền, sao có thể có linh bảo được.

“Không có thì chết đi”

Lâm Ấn búng ngón tay, kình khí bắn nhanh ra, lập tức khiến Chung Mật bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi trong không trung, tiếng xương gãy răng rắc vang lên, Chung Mật ngã xuống đất, không thốt một lời.

Mọi người đều thầm thấy lạnh lẽo.

Lâm Ần là chẳng hề quan tâm đến thân phận của Chung Mật mà, ngay cả Chung Mật cũng bị đối xử như vậy, thì bọn họ càng dễ tường tượng hơn.

Ngay cả Độ Mệnh Kiếm Tiên và Trần Long.

Tượng cũng thấy căng thằng, nhưng nghĩ đến việc Lâm Ấn đã giết chết một nửa bước Chân Thần của.

U Tuyền Tông, giết thêm một đệ tử đích truyền này cũng không khác mấy.

Ở tông môn hạng nhất, địa vị của nửa bước Chân Thần cũng không thấp hơn đích truyền.

“Cậu Ẩn, sư phụ của Chung Mật có địa vị khá cao ở U Tuyền Tông, lúc này Chung Mật chết, chắc chắn U Tuyền Tông sẽ sai người đến đây điều tra, huynh phải cần thận”. Trần Long Tượng nói.

“Không sao!”

Lâm Ấn lạnh nhạt đáp.

Anh cũng không muốn trêu vào một thế lực lớn nhanh như thế, nhưng anh bắt buộc phải có được viên Thiên Châu trong bảo tàng, nếu trong vòng năm mươi năm anh không thể đột phá Chân Thần, thì hành tinh xanh thật sự không cứu nồi nữa.

Hơn nữa dù anh có bỏ qua cho Chung Mật, với bản tính của tên này có lẽ sẽ mang đến cho anh nhiều phiền phức hơn.

Không biết vì bọn họ đánh nhau hay do quy luật, luồng không khí lạnh lúc này đã yếu đến mức không còn ảnh hường gì với bọn họ nữa rồi.

“Đi vào thôi!”

Nói xong, Lâm Ần cũng không quan tâm đến những người khác, đi thằng về phía tiên điện.

“Vèo vèo vèo!”

Lâm Ấn bước đi.

Đến trước cánh cổng đồng của tiên điện, giậm chân một cái.

“Mờ!”

Âm ầm!”

Cả tiên điện vì thế mà chấn động, cổng lớn từ từ mồ ra.

“Óạ”

Lâm Ấn than khẽ một tiếng, không ngờ cổng tiên điện lại dễ mở ra như thế.

Nhưng anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, luồng không khí lạnh bên ngoài là lớp bảo vệ tốt nhất, không trận pháp nào có thề tồn tại năm nghìn năm dưới nó cả.

Ba người Lâm Ẩn vừa bước vào trong tiên điện, lập tức nhìn thấy đại điện trống rỗng, một đạo giả mặc vũ y đội mũ ngồi xếp bằng ỡ giữa đại địa.

Đạo giả râu tóc bạc trắng, làn da óng ánh như ngọc thạch, hai mắt nhắm nghiền, lồng ngực còn phập phồng như còn hô hấp, trong mũi có cái gì trắng trắng như rắn co lại, dưỡng như đang ngủ Say.

“Không phải nói nơi này là bảo tàng của Hàn Nguyệt Tiên Tử sao?”

Lâm Ần hỏi Trần Long Tượng.

Độ Mệnh Kiếm Tiên không phải người của Nam Hoang, không rõ chuyện của bảo tàng lắm, chỉ có Trần Long Tượng xuất thân không tầm thường mới biết một vài chuyện.

Đạo giả có thân thề năm nghìn năm bất hủ giống hệt như người sống trước mặt chắc chắn là nhân vật trên Chân Thần.

“Hình như người này là người bảo vệ Hàn Nguyệt tiên tử”.

Trần Long Tượng chỉ vào tay phải của ông lão: “Ta nhớ tới một tin đồn, năm nghìn năm trước Hàn Nguyệt tiên tử nồi tiếng khắp Thiên Hoang giới, mà nhân vật lớn của Quảng Hàn cung kia cũng không phải theo đuồi Hàn Nguyệt tiên tử, hình như: vị đại nhân kia là cha của Hàn Nguyệt Tiên Từ.

Nhưng quan hệ của hai người không tốt, trên con đường trường thành của Hàn Nguyệt tiên tử, cha của nàng đã giúp đố cho nàng không ít, nghe đồn người bảo vệ Hàn Nguyệt tiên từ là một kẻ bị đuổi đi sau khi gây chuyện của Quảng Hàn cung, nhân vật lớn kia đồng ý sau khi Hàn Nguyệt tiên từ bước vào cảnh giới Chân Thần sẽ cho người bảo vệ này trờ về, tay phải người này có sáu ngón tay, được.

gọi là Lục Chỉ tôn giả.

“Vốn tường rằng những điều này chỉ là lời đồn, nhưng bây giờ xem ra cũng có mấy phần đáng tin đấy!

Lâm Ấn và Độ Mệnh Kiếm Tiên nhìn tay phải của ông lão, phát hiện đúng là có sáu ngón tay.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!