Chương 1156: Liên minh Tốc độ đi đường của ba người Lâm Ẩn rất nhanh. Nhưng lúc đang trên đường đi, bí cảnh Côn Luân đã trở nên hỗn loạn, chỉ trong hai ngày mà bí cảnh Côn Luân đã có hai mươi Địa Tiên bị giết chết, mười mấy người trong đó là cấp cao của vương tộc hoàng tộc, mấy người còn lại cũng là cao thủ của các thế lực tán tu lớn. Trong khoảng thời gian ngắn, cả bí cảnh Côn Luân đều trở nên thần hồn nát thần tính. Núi Côn Khư, phòng nghị sự của nhà Hiên Viên. Hiên Viên Phá Thành ngồi ở vị trí đầu, bên dưới là sáu Địa Tiên của gia tộc, người yếu nhất trong đó cũng có tu vi Địa Tiên, Hiên Viên Vô Địch và một ông lão khác thì có tu vi đỉnh cao Địa Tiên. “Gia Chủ, cái chết của Khai Sơn chắc chắn là do nhà họ Kiền nhà họ Thanh gây nên, lần này nhà Hiên Viên chúng ta không thể đợi thêm được nữa”, người nói chuyện là ông lão Hiên Viên Từ lớn tuổi nhất ở đây, cũng là cao thủ đỉnh cao Địa Tiên, dù trông tuổi già sức yếu, nhưng đôi mắt sáng rực có thần, rất có tinh thần. “Đúng thế, hai mươi năm trước sau khi trận chiến ở Thiên Vực kết thúc, chúng ta đã nhịn rồi, lần này không thể nhịn được nữa!”, Hiên Viên Vô Địch lạnh lùng nói, trong mắt tràn đầy sát khí. Sau trận chiến ở Thiên Vực, cụ ta cũng đã thăng lên đỉnh cao Địa Tiên, bây giờ trừ cụ ông Thiên Tiên, cụ ta là cao thủ đứng thứ hai nhà Hiên Viên. Hiên Viên Khai Sơn là em ruột của gia chủ Hiên Viên Phá Thành, nhưng hôm qua đã bị người ta giết chết ở chỗ cách núi Côn Khư nghìn dặm, mấy tiểu bối của nhà Hiên Viên được dẫn ra ngoài lịch luyện cũng bị giết luôn. “Tôi biết Cửu thúc và Vô Địch không hài lòng với quyết định của tôi mười mấy năm trước, nhưng hai nhà Thanh Kiền thật sự không đơn giản, lúc đó dù chúng ta liên thủ với nhà họ Bạch cũng không thể làm gì bọn họ”, Hiên Viên Phá Thành thở dài một tiếng. “Gia chủ, tôi biết thực lực của nhà họ Kiền sâu không lường được, nhưng nhà Hiên Viên ta truyền thừa mấy nghìn năm, cũng không thua kém gì. Nhà họ Thanh chỉ là một gia tộc xuất hiện được nghìn năm, có gì đáng để ông kiêng dè thế?”, Hiên Viên Vô Địch khó hiểu hỏi. Tuy gia chủ và cụ ta đồng lứa, nhưng xét về thiên phú cụ ta hoàn toàn không thể sánh bằng. Thậm chí cụ ta còn nghi ngờ gia chủ có thực lực đấu một trận với Thanh Trích Tiên, chỉ vì số lần ra tay quá ít mới không có tiếng tăm. Thật sự không hiểu, khi đó Thanh Trích Tiên chưa thăng lên Thiên Tiên, nếu nhà họ lựa chọn hợp tác với nhà họ Bạch chắc chắn có thể khiến nhà họ Thanh bị ảnh hưởng nặng nề, không hiểu vì sao từ đầu đến cuối gia chủ đều không ra tay, ngay cả cụ ông Thiên Tiên của gia tộc cũng thế. “Đúng đó Phá Thành, có phải cậu quá cẩn thận rồi không?”, Hiên Viên Từ cũng bất mãn hỏi. Mấy năm nay Hiên Viên Phá Thành làm gia chủ, nhà Hiên Viên thật sự quá khiêm tốn, bây giờ trong bí cảnh Côn Luân còn có người đồn rằng nhà bọn họ đã xuống dốc rồi. “Cửu thúc, có nhiều chuyện không đơn giản thế đâu, mọi người có biết hơn một nghìn năm trước, nhà họ Long chèn ép khiến các gia tộc lớn chúng ta không ngẩng đầu lên được đã bị diệt vong thế nào không? Chẳng lẽ chú cho rằng chỉ dựa vào ông già nhà họ Thanh hợp tác với nhà họ Kiền đã có thể đánh đổ một Long phủ đang trong giai đoạn mạnh nhất à?”, Hiên Viên Phá Thành lạnh lùng nói: “Sau lưng bọn họ có người khác, tôi và cụ ông đã điều tra rất lâu rồi, nhưng vẫn không phát hiện người sau lưng là ai, sau đó lão thiên sư của núi Long Hồ truyền tin đến, bảo người đứng sau hai nhà là Ma Tộc”. “Ma Tộc?” “Đây là thế lực nào vậy?” Mấy trưởng lão đều tỏ vẻ khó hiểu, nhà Hiên Viên bọn họ truyền thừa mấy nghìn năm, nhưng chưa từng nghe nói đến thế lực nào gọi là “Ma Tộc” cả. “Đừng nói là mọi người, khi vừa nghe tin này, tôi và cụ ông cũng không tin, mãi đến khi đến bí cảnh Bồng Lai ở thế giới thường một chuyến, tìm được chút manh mối ở đó, nhưng cũng không thể chắc chắn thế lực đứng sau hai nhà Thanh Kiền là Ma Tộc, chỉ có thể chứng minh thật sự có Ma Tộc tồn tại thôi”, Hiên Viên Phá Thành thở dài một tiếng: “Nhưng bây giờ Thanh Trích Tiên đột phá Thiên Tiên, có lẽ bọn họ cũng ngồi không yên nữa, cái chết của Khai Sơn chỉ là một bắt đầu thôi, liên lạc với nhà họ Bạch, chuẩn bị nghênh chiến đi!” “Chỉ liên lạc với nhà họ Bạch thôi sao?” Hiên Viên Vô Địch khó hiểu hỏi. “Hầy!” Hiên Viên Phá Thành nói: “Bây giờ tôi cũng không biết có thể tin tưởng vào ai cả, Vô Địch, ông đi liên lạc với nhà họ Bạch, tôi tự mình đến nhà Nam Cung một chuyến!” … Lúc Lâm Ẩn đi theo Bạch Thành Cuồng và Bạch Vũ đến nhà họ Bạch, bầu không khí của nhà họ Bạch cũng vô cùng nghiêm túc. Dù Bạch Thành Cuồng và Bạch Vũ không chết, nhưng hai ngày này nhà họ Bạch vẫn có một trưởng lão Địa Tiên trung kỳ bị giết, khi biết là hai nhà Thanh Kiền ra tay, nhà họ Bạch rất kích động. Chủ nhà họ Bạch đích thân đến chào hỏi Lâm Ẩn, nhưng lần này tình thế của bí cảnh Côn Luân căng thẳng, cũng không ở lại lâu đã tạm biệt rời đi. Mấy ngày nay, Lâm Ẩn vẫn luôn ở trong nhà họ Bạch, cũng không vội đi gặp nhà Hiên Viên. Mấy hôm nay anh cũng biết em trai ruột của gia chủ nhà Hiên Viên bị người của hai nhà Thanh Kiền đánh lén sát hại, nhà Hiên Viên là một trong những gia tộc lâu đời nhất, sao có thể không có át chủ bài, cũng sẽ không nhịn mãi. Mà nhà họ Bạch luôn coi hai nhà Thanh Kiền như kẻ thù chắc chắn sẽ là đối tượng nhà Hiên Viên muốn lôi kéo. Ngày thứ ba, Lâm Ẩn đang ngồi trong phòng uống trà. Bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên. “Cho hỏi ngài Lâm có đây không? Gia chủ cho mời”. “Có!” Lâm Ẩn phất ống tay áo đứng dậy, đi ra ngoài cửa. Lúc này anh sử dụng tên giả là Lâm Sơn Hà, người nhà họ Bạch đều gọi anh là ngài Lâm. Lâm Ẩn đi theo trưởng lão nhà họ Bạch đến phòng nghị sự, Bạch Vũ và Bạch Thành Cuồng cũng đang ở đây, người ngồi ở vị trí đầu là gia chủ Bạch Tiềm, Hiên Viên Vô Địch ngồi ở bên cạnh. Nhìn thấy Lâm Ẩn đi vào, mấy người của nhà họ Bạch đều đứng dậy nghênh đón. Cả gia chủ Bạch Tiềm cũng thế. “Anh Hiên Viên, đây là cậu Lâm Sơn Hà tôi nói, lần này con trai và Thành Cuồng có thể sống sót trở về đều là nhờ cậu Lâm, hai người Thanh Hòe và ông tư Kiền cũng chết trong tay cậu Lâm”, Bạch Tiềm cười giới thiệu. “Ồ?” Hiên Viên Vô Địch ngạc nhiên nhìn Lâm Ẩn. Vốn dĩ cho rằng người cứu Bạch Thành Cuồng là một ông lão, không ngờ trông trẻ như vậy, hơn nữa cao thủ bí ẩn trước mắt khiến cụ ta có cảm giác hơi quen thuộc, nhưng trong chốc lát lại không nhớ ra được. “Cậu Lâm, lần này anh Hiên Viên đến đây là bàn chuyện liên minh với nhà họ Bạch tôi, vừa khéo cậu Lâm cũng có thù với nhà họ Kiền, không bằng chúng ta cùng bàn xem nên đối phó với bọn họ thế nào nhé”, Bạch Tiềm cười nói. “Nếu cậu đã giết ông tư Kiền và Thanh Hòe thì chuyện này tôi cũng không giấu diếm cậu nữa”, Hiên Viên Vô Địch nhìn Lâm Ẩn, nói: “Còn có thế lực khác đứng sau hai nhà Thanh Kiền, được gọi là Ma Tộc, nhưng nhà Hiên Viên tôi điều tra nhiều năm vẫn không có manh mối”. Lâm Ẩn thấy người nhà họ Bạch đều không có vẻ ngạc nhiên, rõ ràng khi nãy Hiên Viên Vô Địch đã nói rồi. Lâm Ẩn cười khẽ nói: “Tôi cũng có biết chút tin tức về Ma Tộc”. “Sao có thể?” Hiên Viên Vô Địch nhìn chằm chằm Lâm Ẩn với vẻ khó tin, chuyện nhà Hiên Viên không tìm hiểu được, một tán tu có thực lực mạnh mẽ như Lâm Sơn Hà sao có thể biết chứ. “Nếu Ma Tộc thật sự là thế lực đứng sau hai nhà Thanh Kiền thì tôi cũng có biết vài điều. Nghìn năm trước Long phủ bị tiêu diệt, Ma Tộc cũng có nhúng tay vào, mà tôi chính là người thừa kế của Long phủ!”