Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Bạch Khánh tiếp tục nói: “Sau đó cô ta dụ dỗ cậu, cậu bị sắc đẹp làm điên đảo nên mới để người phụ nữ đó làm thư ký thân cận của mình?”

 

Lưu Kỳ gật đầu, không dám nhìn Bạch Khánh.

 

Bạch Khánh nhìn Lưu Kỳ như nhìn một kẻ ngốc: “Chứ cậu nghĩ sao? Không tin cậu có thể thử liên hệ với cô ta xem!”

 

Lưu Kỳ vội vàng bấm số của Tiêu Chỉ Tinh, nhưng hắn gọi vài lần liên tiếp đều không có tín hiệu gì.

 

Không liên hệ được với Tiêu Chỉ Tinh gần như có thể chứng minh suy đoán của Bạch Khánh, Lưu Kỳ càng cảm thấy sợ hãi, sống lưng lạnh ngắt.

 

Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Bạch Khánh lại tức giận như vậy, bởi vì hắn đã gây ra họa lớn.

 

“Xin lỗi anh rể, em sai rồi, em thật sự biết sai rồi”.

 

Lưu Kỳ đỏ mắt nói: “Có điều anh rể yên tâm, giờ em sẽ đến tập đoàn Tân Thảo ngay để xin lỗi Dương Chấn và nói cho cậu ta biết mọi tính toán của Vương tộc họ Tiết”.

 

Bà vợ Bạch Khánh cũng không dám nói gì nữa, sắc mặt bà ta rất khó coi.

 

Bạch Khánh trở lại bình tĩnh như trước, ông ta đẩy chiếc kính gọng vàng của mình, trên tròng kính dường như có ánh vàng lấp lánh.

 

“Không cần!”

 

Sau một hồi im lặng, Bạch Khánh mới lắc đầu nói: “Nếu như Vương tộc họ Tiết đã muốn tính toán thì chúng ta tương kế tựu kế là được”.

 

“Anh rể, từ nay về sau, anh có bất cứ điều gì căn dặn, em đều tình nguyện phối hợp!”

 

Lưu Kỳ vội vàng hứa hẹn.

 

Bạch Khánh nhìn chằm chằm Lưu Kỳ một hồi lâu, sau đó đột nhiên vươn tay vỗ vai hắn và mỉm cười nói: “Cậu yên tâm đi, anh sẽ sắp xếp cho cậu một nhiệm vụ quan trọng ngay thôi”.

 

Không biết tại sao Lưu Kỳ cứ cảm thấy là lạ, hắn cứ cảm thấy ánh mắt này của Bạch Khánh không có ý gì tốt đẹp.

 

Nhưng hắn vẫn nghiêm túc nói: “Anh rể yên tâm, em tuyệt đối không để anh phải thất vọng nữa”.

 

Cùng lúc đó, Dương Chấn đã rời khỏi tập đoàn Tân Thảo và quay trở lại bệnh viện.

 

“Sư phụ!”

 

Dương Chấn vừa mới đến phòng bệnh của Quan Duyệt thì cô ta liền gắng sức ngồi dậy.

 

“Nằm yên đừng nhúc nhích!”

 

Dương Chấn vội vàng bước tới, ấn Quan Duyệt xuống giường bệnh.

 

Vì bị bắn vào lưng nên Quan Duyệt chỉ có thể nằm nghiêng.

 

“Em cảm thấy thế nào rồi? Vết thương còn đau không?”

 

Nhìn sắc mặt Quan Duyệt vẫn đang tái nhợt, vẻ mặt Dương Chấn đầy phức tạp.

 

Quan Duyệt miễn cưỡng lắc đầu cười nói: “Sư phụ đừng lo, chút thương tích này của em hoàn toàn không là gì cả, chẳng mấy ngày nữa em có thể bình phục rồi”.

 

“Bác sĩ nói rồi, vết thương của em không được để nứt ra nữa, nếu không sẽ gây tổn hại lớn cho cơ thể, thậm chí có thể bị tàn phế”.

 

Dương Chấn nghiêm nghị nói: “Lần này em nhất định phải dưỡng thương cho cẩn thận, đợi đến khi vết thương lành hẳn mới có thể luyện võ”.

 

Được Dương Chấn quan tâm, Quan Duyệt cảm thấy ngọt ngào, cô ta cười gật đầu: “Được rồi, sư phụ nói gì em cũng nghe hết!”

 

Dương Chấn bất lực lắc đầu: “Sau này còn gặp chuyện như thế này, em tuyệt đối không được dùng cơ thể mình đỡ đạn nữa, em tưởng mình là cao thủ Vương Cảnh chắc?”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!