Thần Cảnh là cảnh giới mà tất chủ của Hoàng tộc và Vương tộc đều hướng tới.
Nhưng một trăm năm nay, cả Hoàng tộc và Vương tộc đều chưa từng xuất hiện cao thủ Thần Cảnh nào.
Bây giờ ông Đỗ lại nói ở Yến Đô có cao thủ Thần Cảnh. Có thể thấy Tiết Vương khiếp sợ tới mức nào.
“Ông nói thằng nhóc chưa đầy ba mươi tuổi tôi bảo ông đi thăm dò kia là cao thủ Thần Cảnh sao?”
Tiết Vương lại hỏi, giọng nói tràn đầy kinh ngạc.
“Tôi không có chút sức phản kháng nào khi đánh với cậu ta!”
Ông Đỗ trầm giọng nói: “Cậu ta còn bảo tôi chuyển lời cho ông, cậu ta vô tình bị cuốn vào cuộc chiến ở Yến Đô. Nhưng nếu nhà họ Tiết muốn khiêu khích cậu ta thì đừng trách cậu ta không khách sáo”.
Câu trả lời này đã rất rõ ràng rồi.
Tiết Vương im lặng suốt một phút mới lên tiếng: “Ông về đi!”
Cùng lúc đó, Dương Chấn đã rời khỏi quán mỳ.
Anh cố tình thể hiện thực lực trước mặt ông Đỗ chính là để dọa nạt Tiết Vương.
Nếu không hôm nay là ông Đỗ, ngày mai sẽ còn có ông Mã, ông Vương.
Sáng hôm sau, Dương Chấn đúng giờ đi vào tập đoàn Nhạn Chấn.
Chẳng mấy chốc, Tiền Bưu cũng tới.
“Cậu Chấn, tôi đã làm xong chuyện cậu giao. Chắc chắn đám cưới ngày mai của Mã Siêu sẽ khiến cả Yến Đô phải chấn động”.
Tiền Bưu báo cáo.
Dương Chấn khẽ gật đầu: “Khoảng thời gian này ông vất vả nhiều rồi!”
“Cậu Chấn đừng khách sáo!”
Tiền Bưu hiếm khi nở nụ cười, lập tức đưa cho Dương Chấn một bức thư: “Đây là người cậu bảo tôi tìm. Cậu xem ảnh chụp đi”.
Năm đó bị lạc mất em gái vẫn luôn là tiếc nuối trong lòng Mã Siêu.
Từ khi rời khỏi biên giới phía Bắc, Mã Siêu vẫn luôn tìm kiếm em gái, Dương Chấn cũng cho người đi tìm. May thay đã kịp tìm thấy em gái của Mã Siêu trước đám cưới của anh ta.
Đây cũng là món quà đặc biệt nhất của Dương Chấn tặng Mã Siêu.
Anh rất chờ mong đến ngày mai khi Mã Siêu gặp được em gái sẽ kích động tới mức nào.
Anh mở bức thư lấy mấy bức ảnh ra xem.
“Đây là ảnh chụp từng giai đoạn của em gái Mã Siêu, bức cuối cùng là trang phục làm việc gần nhất của cô ấy”.
Tiền Bưu lên tiếng giải thích.
Dương Chấn càng xem càng thấy quen mắt, đến bức ảnh cuối cùng, anh giật mình hỏi: “Ông nói cô gái này chính là em gái của Mã Siêu sao?”
Dương Chấn kích động cầm ảnh chụp hỏi Tiền Bưu.
Tiền Bưu không biết tại sao Dương Chấn lại kích động như vậy, gật đầu đáp: “Chắc chắn là đúng. Tôi đã trộm tóc của Mã Siêu làm giám định ADN với cô ấy”.
Nói xong, ông ta vội vàng lấy ra một bản báo cáo giám định ADN.
Dương Chấn tức tốc cầm lên xem, khi thấy đoạn văn cuối cùng trên bản báo cáo, cả người đều hưng phấn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!