Quan trọng nhất là bố mẹ Mã Siêu qua đời vì tai nạn giao thông từ khi anh ta còn rất nhỏ, chỉ để lại anh ta và em gái.
Khi đó Mã Siêu mới năm tuổi, em gái mới ba tuổi.
Cuối cùng dì của Mã Siêu mang hai anh em về nuôi.
Nhưng lâu dần, dượng của Mã Siêu không thích, thường xuyên đánh hai anh em họ. Mã Siêu vừa lên cấp hai đã bị dượng bắt nghỉ học, ép phải đi làm nông với mình.
Em gái nhỏ hơn Mã Siêu hai tuổi cũng bị bắt bỏ học.
Bị dượng ngược đãi quá lâu, Mã Siêu dẫn em gái chạy trốn.
Khi đó, Mã Siêu chỉ mới mười ba tuổi, chưa biết lòng người hiểm ác. Lúc ở nhà ga, hai anh em bị bọn buôn người bắt cóc, sau đó Mã Siêu chạy được, nhưng lạc mất em gái.
Bao nhiêu năm nay, Mã Siêu vẫn luôn tìm kiếm em gái nhưng không có kết quả.
Mặc dù gia thế của Dương Chấn cũng lận đận, nhưng còn kém xa Mã Siêu.
Ít nhất anh vẫn còn người mẹ yêu thương mình đến tận khi tốt nghiệp đại học.
“Anh rể!”
Anh đang mải mê nghĩ xem nên tặng gì cho Mã Siêu, chợt có người gõ cửa.
“Tần Y, em sao thế?”
Tần Y chạy vào, sắc mặt tái nhợt.
Lúc ở công ty, Tần Y đều gọi anh là chủ tịch, đột nhiên gọi anh rể chắc chắc là có chuyện.
“Anh biết chuyện ở sảnh chính tầng một chưa?”, Tần Y hỏi.
Dương Chấn gật đầu: “Anh biết rồi, em tìm anh vì chuyện này à?”
Tần Y gật đầu, lo lắng nói: “Em điều tra thử, gã kia tên là Bạch Tuấn Hào, dòng chính của Vương tộc họ Bạch, ông nội chính là Bạch Vương hiện giờ”.
“Anh Siêu bắt anh ta bồi thường một tỷ. Tuy được hả giận nhưng dù sao người ta cũng là cháu nội của Bạch Vương, chúng ta làm vậy có gây phiền phức cho tập đoàn không?”
Thì ra là lo lắng Vương tộc họ Bạch, Dương Chấn cười đáp: “Em yên tâm, nhà họ Bạch không làm gì được tập đoàn Nhạn Chấn đâu”.
Không biết tại sao mỗi lần gặp phải phiền phức lớn, Dương Chấn đều rất bình thản. Tần Y cũng sẽ nhanh chóng bình tĩnh lại.
“Phải rồi Y Y, ngày kia anh Siêu của em lấy vợ đấy. Anh đang không biết tặng gì cho cậu ấy, em giúp anh nghĩ thử xem!”
Dương Chấn đột nhiên hỏi.
Tần Y kinh ngạc nói: “Anh Siêu lấy vợ á? Sao lại đột ngột như vậy?”
Dương Chấn cười nói: “Tại em biết tin muộn đấy. Thực ra cậu ta đã chuẩn bị rất nhiều năm để cưới chị Lâm về nhà rồi”.
“Em cũng biết Mã Siêu là trẻ mồ côi, không có người thân ở Yến Đô. Tính ra anh chính là người thân nhất của cậu ấy!”
“Dù sao cũng là ngày vui lớn nhất đời cậu ấy, anh lại là người thân duy nhất, cũng nên làm gì cho cậu ấy mới phải”.
Tần Y gật đầu suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nhà họ Ngải cũng là một gia tộc lớn ở Yến Đô. Anh Siêu là trẻ mồ côi, e là có nhiều chuyện anh ấy không nghĩ tới”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!