CHƯƠNG 685: TÌNH HÌNH KHÔNG ÔN
10 phút sau, Tần Nhã và Lữ Oánh, đến một nhà hàng cách tập đoàn Nhạn Chắn không xa.
Trong phòng bao, Lữ Oánh gọi ba món một canh, gọi một ấm trà bưởi.
“Bây giờ không phải là đề cao tinh thần tiết kiệm lương thực sao? Chúng ta gọi đơn giản, Tần tổng chắc không có ý kiến nhỉ?”
Lữ Oánh khẽ mỉm cười hỏi.
Tân Nhã đương nhiên sẽ không có ý kiến, vội lắc đầu, mỉm cười nói: “Ở cùng Lữ tổng, cảm tháy rất thoải mái, hợp tác của chúng ta nhất định sẽ thuận lợi.”
Nhân thời gian đợi đồ ăn, Lữ Oánh mỉm cười nói: “Nều Tân tổng đã nhắc đến hợp tác, vậy tôi cũng không vòng vo nữa, đi thẳng vào việc chính.”
“Không giấu gì Tần tổng, tập đoàn của chúng tôi rất xem trọng hạng mục Cửu Châu Thành ở ngoại ô của tập đoàn Nhạn Chắn, định đầu tư 30 nghìn vào dự án này.”
Nghe thây Lữ Oánh nói muốn đầu tư vào dự án Cửu Châu Thành, Tần Nhã bỗng thất vọng.
Cô tuy hôm qua mới đến tập đoàn Nhạn Chắn, nhưng đối với một số dự án trọng điểm của tập đoàn Nhạn Chắn, cô sớm đã rõ.
Mà dự án Cửu Châu Thành, tập đoàn Nhạn Chắn căn bản không có định kêu gọi đầu tư, mà tập đoàn Nhạn Chấn muốn đầu tư 100% vào dự án này.
“Lữ tổng, thật sự xin lỗi, dự án Cửu Châu Thành, tập đoàn Nhạn Chấn không có dự định hợp tác với bất kỳ doanh nghiệp nào.”
Tân Nhã rất ái ngại nói.
“Như vậy à!”
Lữ Oánh giả bộ thất vọng.
Sau khi trầm ngâm một lát, bà ta lại mỉm cười nói: “Không sao, nếu dự án này không kêu gọi đầu tư, vậy tôi cũng không làm khó Tân tổng nữa.”
“Nếu đã không đầu tư được, vật liệu xây dựng và lắp đặt thiệt bị trong giai đoạn sau của dự án Cửu Châu Thành, những hợp.
tác này, chúng ta chắc có thể bàn bạc nhỉ?”
Nghe vậy, Tần Nhã mừng rỡ trong lòng, vội gật đầu nói: “Tập đoàn Nhạn Chắn chúng tôi gần đây quả thật đang tìm nhà cung ứng vật liệu để hợp tác, tuy lắp đặt thiết bị nằm ở giai đoạn sau, có điều hợp tác, bây giờ có thể bàn bạc!”
“Vậy thì không còn gì tốt bằng rồi!”
Lữ Oánh mặt mày đều là ý cười, mở miệng nói: “Chủ tịch của chúng tôi đã nói rồi, chỉ cần tập đoàn Nhạn Chắn bằng lòng hợp.
tác với chúng tôi, vật liệu của chúng tôi có thẻ lầy giá thắp 10% hơn so thị thường để cung cấp cho các cô.”
Nghe thấy lời của Lữ Oánh, Tần Nhã bỗng có loại cảm giác bánh ngọt từ trên trời rơi xuống.
Dự án Cửu Châu Thành rất lớn, yêu câu về vật liệu cực kỳ lớn.
Dưới tình hình bình thường, nhà cung ứng lấy giá thắp hơn 5% so với thị trường đã là cực hạn rồi.
Tập đoàn Thịnh Thiên, vậy mà bằng lòng lấy giá thắp hơn 10% so với thị trường.
Cách biệt 5% này, đối với dự án Cửu Châu Thành có số vốn đầu tư hàng trăm nghìn tỷ, thật sự chính là tiết kiệm phí vật liệu đến mắy nghìn tỷ.
Dường như nhìn ra Tần Nhã nghĩ gì trong lòng, Lữ Oánh mỉm cười nói: “Tần tổng, cô đừng lo lắng gì cả, tập đoàn Thịnh Thiên chúng tôi nằm trong top 500 doanh nghiệp mạnh của thế giới, không thẻ lừa các cô.”
“Chủ tịch của chúng ta đã nói rồi, muốn cho tập đoàn Nhạn Chán nhiều ưu đãi như vậy, chính là muốn kết bạn!”
“Với lại, dưới trướng của tập đoàn Thịnh Thiên, vốn dĩ là các loại nhà máy sản xuất vật liệu xây dựng, chúng tôi cho tập đoàn Nhạn Chắn chính là giá gốc, cùng lắm là kiếm ít đi một chút mà thôi.”
“Kiếm ít đi mấy nghìn tỷ, so với việc kết giao được với tập đoàn Nhạn Chân, thật sự là chúng tôi kiếm hời lớn rồi, đương nhiên, đây không phải là tôi nói, mà là chủ tịch của chúng tôi nói.”
Nghe thấy lời giải thích này của Lữ Oánh, Tần Nhã mới hiểu như nào.
“Vậy thì cảm ơn Lữ tổng rồi, chuyện hợp tác, tôi sẽ tìm lãnh đạo báo cáo, néu như không có vấn đề gì, tôi sẽ liên lạc với Lữ tổng.”
Tân Nhã rát thận trọng nói.
Hợp tác lớn như vây, tuy có lợi đối với tập đoàn Nhạn Chắn, nhưng cô vẫn cần thông báo trước với Lạc Khải một tiếng đã.
Lữ Oánh cũng không để ý, khẽ mỉm cười nói: “Được, không thành vấn đề!”
Lúc này, đồ ăn cũng đưa lên rồi.
“Được rồi, chuyện công việc đã bàn xong rồi, tiếp theo chúng ta không nói chuyện công việc, thoải mái ăn cơm, thoải mái nói chuyện.”
Lữ Oánh cười ha ha nói.
Tài ăn nói của Lữ Oánh rắt tốt, hiểu cũng rất nhiều, trời nam đất bắc, dường như không có cái gì bà ta không biết.
Hai người nói từ quần áo đến mỹ phẩm, lại nói từ đồ ăn đồ uống đến vẻ đẹp.
Một bữa cơm ăn mắt hai tiếng mới kết thúc.
“Nhã, nào, chúng ta uống một ly cuối cùng, uống xong ly này thì nên bận việc của mình rồi.”
Lữ Oánh đích thâm rót một ly trà bưởi cho. Tân Nhã, lại rót một ly cho mình.
Tân Nhã cũng rắt vui, sau khi nhận láy ly trà, mỉm cười nói: “Chị Lữ, có thể quen với người phụ nữ giỏi giang như chị, tôi rất vui.
“Chị Lữ, một ly cuối cùng, tôi lấy trà thay rượu, kính chị!”
Một bữa cơm khiến hai người phụ nữ xưng hô giống như chị em.
Nơi sâu thẳm trong mắt Lữ Oánh, vụt qua ý cười thâm sâu, trên mặt vẫn rất vui nâng ly nói: “Được, chúng ta cạn!”
Hai người một hơi uống cạn.
“Nhã, tôi lát nữa còn phải đi gặp một khách hàng lớn, thuận đường đi qua tập đoàn Nhạn Chấn, tôi thuận tiền đưa cô quay lại công ty!”
Khi đi ra bên ngoài, Lữ Oánh bỗng mở miệng nói.
Khi hai người đi ăn cơm, Tần Nhã không có lái xe, là ngồi xe của Lữ Oánh đến.
Tần Nhã không có nhận ra điều gì, mỉm cười gật đầu: “Được, vậy thì làm phiền chị Lữ rồi!”
Sau khi lên xe, tiếng dương cầm du dương vang lên.
Không biết tại sao, Tần Nhã bỗng cảm thấy có hơi buồn ngủ, không biết khúc dương cầm này là gì, giai điệu rất là thôi miên.
Rất nhanh, hai mắt của Tần Nhã dần dàn nhắm lại, không có động tĩnh.
Lữ Oánh thấy Tần Nhã đã ngủ say, mặt mày khinh thường nói: “Một bình hoa, cũng xứng làm bạn của Lữ Oánh tôi?”
Nói rồi, bà ta gọi một cuộc điện thoại: “Lê gia chủ, người bây giờ ở trên xe của tôi, ông cứ dặn dò!”
“Dựa theo tuyến đường trong kế hoạch, tiếp tục chạy đi!” Lê Triết mở miệng nói.
Tần Nhã căn bản sẽ không ngờ, người phụ nữ này căn bản không có định bàn chuyện hợp tác với cô, mà là người Lê Triết phái tới.
Mà Lữ Oánh, quả thật là phó tổng của tập đoàn Thịnh Thiên, nhưng ngoài thân phận này ra, bà ta còn có một thân phận hiển hách khác, con dâu của nhà họ Lê.
Đằng sau xe của Lữ Oánh, một chiếc Passat màu đen đi theo với khoảng cách không xa không gân.
Cùng lúc này, Dương Chắn đang ở tập đoàn Nhạn Chân, bỗng nhận được điện thoại của Tiền Bưu: “Anh Chắn, chị dâu lên một chiếc Audi A8, tôi cứ cảm tháy có chút không đúng.”
Hiện nay, Tiền Bưu đang phụ trách âm thằm bảo vệ Tần Nhã.
Nhiệm vụ của ông ta là phụ trách bảo vệ sự an toàn của Tần Nhã, đối với cuộc sống của Tần Nhã, sẽ không can thiệp.
Cho nên, ông ta không rõ tình hình cụ thể hiện nay của Tần Nhã, chỉ biết Tần Nhã lên xe của Lữ Oánh, sau đó chiếc xe không phải chạy về phía của tập đoàn Nhạn Chắn.
Xuyên qua cửa kính xe, Tiền Bưu còn nhìn thấy Tần Nhã dường như đã ngủ.
Tắt cả dấu hiệu, đều rắt không ổn, ông ta lúc này lập tức truyền tin cho Dương Chắn.
Dương Chắn đang ở tập đoàn Nhạn Chắn, sau khi biết được tình hình của Tần Nhã, lông mày bỗng nhíu lại, mở miệng nói: “Tôi bây giờ gọi điện cho cô ấy!”
Dương Chắn không có cúp máy với Tiền Bưu, mà dùng điện thoại bàn gọi điện cho Tần Nhã, chỉ là, rất nhanh truyền đến âm thông báo tắt máy.
Sắc mặt của Dương Chắn lập tức sa sầằm đến cực điểm, trằm giọng nói: “Ông trước tiên âm thầm đi theo, báo cáo tuyến đường của ông bắt cứ lúc nào cho tôi!”
“Được!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!