Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Sau khi Bạch Ưng bị phế tu vi, Cao Chính Xương như con chim sợ cành cong, lăn lộn bò dậy định bỏ chạy, nhưng bị Mã Siêu và Ngô Tử Kính chặn lại. 

Linh kiếm trong tay Mã Siêu chỉ thẳng vào yết hầu ông ta: 

“Cao lão cẩu, ông giết anh em của tôi, hủy hoại thành Bạch Hổ, hôm nay món nợ này phải tính sổ!” 

Cao Chính Xương run lẩy bẩy, ánh mắt cầu cứu về phía những tông chủ từng theo ông ta: 

“Cứu tôi! Mau cứu tôi! Tôi đã hứa với các người, chỉ cần diệt được thành Chu Tước, sẽ chia bảo vật cho các người!” 

Nhưng đám tông chủ đã nhìn thấu tình thế, vội vàng lùi lại, không ai dám ra tay. 

Thực lực của Dương Chấn quá mức kinh khủng, bên cạnh lại còn có Tuyết Nữ, ai dám giúp Cao Chính Xương lúc này khác gì tự tìm đường chết. 

Dương Chấn bước đến trước mặt Cao Chính Xương, từ trên cao nhìn xuống. 

“Đại ca ông, Cao Thương, năm đó để bảo vệ lõi linh mạch, cố tình tỏ ra yếu thế, thậm chí nhường ngôi thành chủ thành Huyền Vũ cho ông, chỉ để âm thầm giám sát động tĩnh của Thiên Huyền Tông. 

Còn ông thì sao? Vì quyền lực, vì tư dục, không chỉ giết chết ông ta, mà còn giúp Thiên Huyền Tông tìm vị trí lõi linh mạch.” 

“Ông có biết, nếu lõi linh mạch bị cướp, linh khí của cả cổ võ trung giới sẽ dần cạn kiệt, toàn bộ võ giả sẽ tu vi thụt lùi, thậm chí chết hết hay không?” 

Cao Chính Xương há miệng muốn biện giải, nhưng không thể nói nổi một lời. 

Năm đó ông ta thực sự biết sự tồn tại của lõi linh mạch. 

Thiên Huyền Tông đã hứa, chỉ cần ông ta tìm được lõi linh mạch, sẽ giúp ông ta trở thành giới chủ cổ võ trung giới, vì vậy ông ta mới liều lĩnh phản bội. 

“Tôi... tôi biết sai rồi... Cậu Dương, xin ngài tha mạng! Tôi nguyện đền tội chuộc lỗi, giúp các người đối phó Thiên Huyền Tông!” 

Cao Chính Xương quỳ rạp xuống đất, dập đầu đến chảy máu. 

“Tha cho ông?” 

Dương Chấn nhìn về phía thi thể các đệ tử đã hy sinh, giọng nói lạnh lẽo không chút tình cảm. 

“Ông giết nhiều người như vậy, hủy bao nhiêu tông môn, dựa vào gì tôi phải tha cho ông?” 

Lời vừa dứt, Dương Chấn vung tay, một đạo linh khí đánh thẳng vào kinh mạch tứ chi của Cao Chính Xương. 

Ông ta hét lên thảm thiết, cả người mềm nhũn, không thể đứng dậy nữa. 

Dương Chấn quay sang nói với các đệ tử thành Chu Tước: 

“Giam ông ta lại, để ông ta tận mắt nhìn thành Huyền Vũ được xây dựng lại, nhìn những người ông ta từng làm hại đứng lên sống tiếp. Như vậy còn khiến ông ta đau đớn hơn là giết ông ta. 

Đúng lúc này, bầu trời đột nhiên rách toạc một khe nứt, ba bóng người bước ra. 

Người đi đầu là một lão giả mặc tử bào, khí tức so với Bạch Ưng còn đáng sợ hơn nhiều, chính là trưởng lão Thiên Huyền Tông, Huyền Dương Tử. 

Nhìn thấy Bạch Ưng đang nằm bẹp dưới đất, Huyền Dương Tử mặt trầm xuống: 

“Là ai làm bị thương đệ tử của tôi?” 

Bạch Ưng như thấy cứu tinh, liều mạng bò dậy kêu: 

“Huyền Dương trưởng lão, là hắn! Chính Dương Chấn! Hắn đã phế tu vi của con, còn biết cả kế hoạch đoạt lõi linh mạch của chúng ta!” 

Ánh mắt Huyền Dương Tử dừng trên người Dương Chấn, trên mặt hiện lên tia kinh ngạc: 

“Thiên Cảnh Bát Phẩm? Không ngờ ở cổ võ trung giới lại có một cường giả Bát Phẩm trẻ như vậy. 

Nhưng cho dù cậu là Bát Phẩm, dám cản trở đại sự của Thiên Huyền Tông, chính là tìm chết!” 

Ông ta giơ tay đánh ra một đạo linh khí màu tím, mang theo khí tức hủy diệt ập thẳng về phía Dương Chấn. 

Tuyết Nữ lập tức ra tay, lệnh bài băng tinh trong tay vung lên, vô số băng nhọn hiện ra, chắn đứng đạo linh khí tím. 

“Huyền Dương Tử, trăm năm trước ông đã bị sư phụ tôi đánh trọng thương, hôm nay còn dám đến trung giới giương oai?” 

“Hừ, Tuyết Nữ? Không ngờ truyền nhân của người canh giữ linh mạch vẫn còn sống!” 

Huyền Dương Tử cười lạnh: 

“Hôm nay tôi không chỉ đoạt lõi linh mạch, mà còn phải giết cô và tên nhóc này, báo thù cho trưởng bối năm đó!” 

Hai đệ tử Thiên Huyền Tông đi cùng cũng đồng thời ra tay, đánh thẳng về phía Ngô Hùng Bá và Bạch Ngữ Tô. 

Bọn chúng biết, thứ Dương Chấn để tâm nhất chính là những người này, chỉ cần bắt được họ là có thể uy hiếp anh. 

Nhưng bọn chúng đã đánh giá sai. 

Dưới tác dụng của Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan, Ngô Hùng Bá và Hà Thanh Long đã khôi phục lại tu vi đỉnh phong, thậm chí có chút đột phá. 

Ngô Hùng Bá cầm Trấn Mạch Khí trong tay, ba mươi món linh khí đồng thời cộng hưởng, khuấy động thiên uy, một đạo kim quang đánh ập về phía hai đệ tử. 

“Đây là... sức mạnh của Trấn Mạch Khí!” 

Huyền Dương Tử biến sắc, không ngờ Dương Chấn lại có thể khiến Trấn Mạch Khí phát huy uy lực mạnh mẽ như vậy. 

Dương Chấn nhân cơ hội xuất thủ, linh khí vàng nhạt quanh người bùng lên, trong tay ngưng tụ thành một thanh trường kiếm được tạo thành từ sức mạnh linh mạch. 

“Huyền Dương Tử, hôm nay để ông thấy rõ, người bảo vệ trung giới không phải thứ các ông muốn khi dễ!” 

Dương Chấn và Huyền Dương Tử lập tức giao thủ, hai cường giả Thiên Cảnh Bát Phẩm va chạm khiến cả thành Chu Tước rung chuyển. 

Huyền Dương Tử tuy là Bát Phẩm trung kỳ, nhưng Dương Chấn khống chế sức mạnh linh mạch, lại mượn được linh khí cổ võ trung giới khôi phục bản thân, càng đánh càng hãng. 

Huyền Dương Tử dần dần rơi vào thế hạ phong, trong lòng khiếp sợ. 

“Sao sức mạnh của tiểu tử này lại không cạn kiệt?” 

Tuyết Nữ thấy thời cơ đã đến, lệnh bài băng tinh vung lên lần nữa, một kết giới băng tuyết giam chặt Huyền Dương Tử bên trong. 

“Dương Chấn, dùng sức mạnh lõi linh mạch!” 

Dương Chấn gật đầu, đầu ngón tay hiện ra một luồng linh mạch bản nguyên màu vàng kim, nhập vào linh kiếm. 

Kiếm quang bừng sáng, Dương Chấn tung người nhảy lên, một kiếm chém xuống. 

Một kiếm này hội tụ toàn bộ sức mạnh của linh mạch cổ võ trung giới, mang theo ý chí bảo vệ, bổ thẳng vào đan điền của Huyền Dương Tử. 

Con ngươi Huyền Dương Tử co rút kịch liệt, muốn né tránh nhưng bị kết giới băng tuyết khóa chặt, chỉ có thể cứng rắn đón đỡ. 

“Ầm!” 

Tiếng nổ kinh thiên vang lên, Huyền Dương Tử bị một kiếm chém bay, phun ra một ngụm máu lớn, đan điền xuất hiện vết thương, linh khí trong cơ thể lập tức tan rã. “Không thể nào... sao tôi có thể thua cậu..” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!