Đây là chuyện mà Bạch Ưng, ngay cả trong mơ cũng không ngờ tới.
Ban đầu anh ta tưởng rằng mình là tồn tại vô địch ở trung giới cổ võ này, những võ giả khác đều chỉ là con kiến.
Nhưng lúc này, một chưởng của Khương giới chủ khiến khí huyết trong cơ thể anh ta dâng trào, cuối cùng không thể kìm lại, trực tiếp nôn ra một miệng máu.
Bạch Ưng mặt đầy hoài nghi, ánh mắt đầy oán hận chằm chằm Khương giới chủ, lẩm bẩm: “Làm sao có thể chứ? Con kiến như ông mà lại làm tôi chảy máu, ông có thể bạo phát thực lực sánh ngang với cường giả có tu vi Thiên Cảnh thất phẩm sơ kỳ, lão già khốn kiếp, ông rốt cuộc tu luyện bí thuật gì vậy...
Những người có mặt lúc này cũng vô cùng sửng sốt.
Cao Chính Xương trong giây lát mặt mày tái mét, bên này ông ta bị Bạch Ngữ Tô liên tục đẩy lùi, sắp không trụ nổi, ông ta đặt mọi hy vọng vào Bạch Ưng.
Ban đầu, Cao Chính Xương còn nghĩ, chờ Bạch Ưng xử lý xong đám người Mã Tuân sẽ tới giúp anh ta hạ Bạch Ngữ Tô.
Nhưng đợi lâu như vậy, kết quả là thấy cảnh Bạch Ưng bị thương.
Tuy nhiên, điều khiến Cao Chính Xương thấy đỡ phần nào là Bạch Ưng chỉ mới nôn ra một ngụm máu, trái lại Khương giới chủ, sau khi bị Bạch Ưng đập bay một cú ngã xuống đất, toàn thân nhiều xương vỡ nát, miệng phun máu liên tục.
Rõ ràng, Khương giới chủ đã bạo phát một kích mạnh nhất, bản thân cũng chịu đả kích rất lớn, lúc này ông ta trọng thương nằm trên đất, thậm chí đứng dậy cũng khó khăn. “Khương giới chủ!”
Đám người Mã Tuân đồng loạt la lên đau đớn, lập tức lao tới.
Trong mắt đám người Mã Tuân, chỉ có quan hệ giữa bọn họ với Dương Chấn là mật thiết nhất, trận chiến này bọn họ mới nên dốc hết sức.
Nhưng điều khiến bọn họ không ngờ là Khương giới chủ cũng dốc sức như vậy, để giúp Dương Chấn, thậm chí muốn dùng mạng mình để gây trọng thương cho Bạch Ưng, chỉ để tạo cơ hội tốt cho Dương Chấn sau này giết Bạch Ưng.
Mã Tuân thấy Khương giới chủ vì cứu mình mà bị trọng thương đến thế, trong lòng đau xót vô cùng.
Mã Tuân hiểu rõ, nếu lúc nãy không phải Khương giới chủ kịp thời ra tay, người khác chẳng kịp cứu, thì giờ này người ngã xuống đất chắc chắn là Mã Tuân anh ta rồi.
Tuy Khương giới chủ ngã xuống đất nhưng vẫn còn sống, còn nếu là Mã Tuân thì giờ này chắc chắn đã thành xác chết.
Mã Tuân vô cùng tự trách, cho rằng chính mình đã liên lụy Khương giới chủ.
Lúc này, đám người Ngô Hùng Bá đã lao tới trước mặt Bạch Ưng, linh khí trong tay không chút thương tiếc tấn công Bạch Ưng.
“Cút!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!