Bạch Ngữ Tô hoàn toàn không sợ Cao Chính Xương, cô ta hừ lạnh một tiếng, nói: “Thực lực của tôi mạnh hay yếu không quan trọng, điều quan trọng là hôm nay tôi có thể cho ông có đi không về!”
Cao Chính Xương nghe xong những lời ấy, lập tức có chút không tự tin.
Ông ta suy đoán, có lẽ sau lưng Bạch Ngữ Tô thật sự có một cường giả toạ trấn, nếu không Bạch Ngữ Tô đâu thể mạnh mẽ đến thế?
Thế nhưng giờ muốn đi mời cường giả của thượng giới cổ võ - Bạch Ưng đến trợ giúp thì rõ ràng đã không còn kịp, đợi đến lúc Bạch Ưng đến nơi, e rằng ông ta đã mất mạng rồi.
Điều đó khiến sắc mặt Cao Chính Xương ngày càng khó coi, ban đầu ông ta vốn chẳng định khai chiến với Bạch Ngữ Tô, kết quả giờ sự việc thành ra thế này, khiến ông ta rất khó thu tay.
Lần này, Cao Chính Xương không vội ra tay nữa, mà âm thầm suy tính, rốt cuộc ông ta nên liều chết mà tiếp tục, đợi tới khi Bạch Ưng tới chi viện hay là từ bỏ tôn nghiêm, xin lỗi Bạch Ngữ Tô, sau đó rời đi.
Bạch Ngữ Tô thấy bộ dạng chần chừ của Cao Chính Xương, lập tức đoán ra tâm tư của ông ta, trong lòng cô ta cười lạnh: “Lão hồ ly này quả nhiên giống như lời đồn, chỉ vài câu của mình thôi đã khiến ông ta lung lay rồi!”
“Ông dám đến tận cửa gây chuyện, nếu tôi để ông cứ thế rút lui, thế thì chẳng phải sẽ khiến Bạch Ngữ Tô tôi mất hết mặt mũi hay sao!”
Ngay sau đó, ánh mắt Bạch Ngữ Tô chợt lạnh đi, lại một lần nữa cô ta vận chuyển công pháp, chủ động lao về phía Cao Chính Xương.
Cao Chính Xương nhíu mày, trong lòng thầm nghiến răng con ranh này sao mà bá đạo đến vậy, dám chủ động ra tay với ông ta!
Phải biết rằng bao năm qua, ngoại trừ Dương Chấn, chưa từng có ai dám chủ động ra tay với Cao Chính Xương!
Thế mà giờ đây, ông ta lại bị một cô gái trẻ tuổi ra tay dạy dỗ.
Điều này khiến Cao Chính Xương khó mà tin nổi, ông ta thậm chí cảm thấy như đang nằm mơ.
Đòn tấn công vừa rồi của Bạch Ngữ Tô khiến các tông chủ đi theo Cao Chính Xương cũng bị dọa cho khiếp vía, ai nấy trong lòng đều tin rằng sau lưng Bạch Ngữ Tô có cường giả tọa trấn, bọn họ lập tức không dám tùy tiện ra tay.
Lúc này Cao Chính Xương cũng chẳng còn thời gian để do dự, chỉ có thể nhanh chóng vận chuyển công pháp chống đỡ thế công mãnh liệt của Bạch Ngữ Tô.
Đồng thời, Cao Chính Xương không quên quát lớn về phía các tông chủ: “Các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau động thủ cùng với tôi!”
Mấy vị tông chủ lập tức lộ vẻ khó xử.
Nhưng nghĩ tới vị cường giả đứng sau Cao Chính Xương, bọn họ chỉ có thể cắn răng, chuẩn bị gia nhập trận chiến.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!