Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Việc này khiến Dương Chấn có chút đau đầu, nhưng những chuỗi Phật châu này cũng không thể cứ để mãi trên người Nhị Trụ được. 

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Lưu Ngữ Yên vốn hiện chút vui mừng, giờ nhìn thấy cảnh này lại không khỏi thất vọng. 

Bầu không khí trong phòng thoáng chốc lại trở nên ngột ngạt. 

Một lúc sau, Lưu Ngữ Yên bỗng lóe lên một ý nghĩ, đề nghị với Dương Chấn: “Anh Chấn, nếu phật châu có thể giúp Nhị Trụ khôi phục, hay là anh cứ để Nhị Trụ đeo luôn lên tay 

di?" 

Dương Chấn hơi do dự, ban đầu anh cực kỳ phản đối cách làm này, nhưng nghĩ mãi cũng không nghĩ ra biện pháp nào khác, cuối cùng đành gật đầu đồng ý. 

Không phải Dương Chấn hẹp hòi không muốn đưa phật châu cho Nhị Trụ, mà anh lo chúng sẽ gây họa rất lớn cho Nhị Trụ. 

Bởi vì trước kia, ở trung giới cổ võ, vô số cường giả đỉnh tiêm đều thèm khát mười chuỗi phật châu này. May là anh luôn giấu kỹ chúng trong nhẫn Đế Vương nên chưa ai phát hiện. 

Nếu giờ đây có người nhìn thấy phật châu trên người Nhị Trụ, những cường giả kia chắc chắn sẽ lập tức ra tay giết chết Nhị Trụ. 

Cuối cùng, vì để cứu Nhị Trụ, Dương Chấn đành mạo hiểm một lần, đeo trực tiếp chuỗi phật châu vào hai cổ tay của Nhị Trụ. 

Quả nhiên, lông lá trên mặt và hai tay của Nhị Trụ lại một lần nữa rụng đi. 

Chẳng bao lâu sau, Nhị Trụ tỉnh lại. Anh ta vừa mở mắt, Dương Chấn đã lập tức nghiêm nghị nhắc nhở Nhị Trụ: “Cậu phải luôn đeo mười chuỗi phật châu này bên mình, đó là cách duy nhất để áp chế thể chất thú đạo trong cơ thể của cậu, giúp cậu giữ được vẻ ngoài như người bình thường!” 

“Còn nữa, cậu nhất định phải nhớ cho tôi, bất kể xảy ra chuyện gì, tuyệt đối không được để ai khác biết đến những chuỗi phật châu này, càng không thể để người khác nhìn thấy! Bằng không, cậu sẽ gặp họa sát thân ngay lập tức!” 

“Nếu cậu không muốn chết, thì nhớ kỹ lời của tôi, ngoài ba người chúng ta, không được để có người thứ tư biết!” 

Nhị Trụ thoáng ngơ ngác, nhưng sau khi đầu óc xoay chuyển, anh ta cũng ghi nhớ sâu sắc lời nhắc nhở của Dương Chấn, lập tức kiên quyết gật đầu: “Tôi nhớ kỹ rồi, tuyệt đối sẽ không để người khác nhìn thấy!” 

Lời vừa dứt, còn chưa đợi Dương Chấn và Lưu Ngữ Yên nhắc nhở, Nhị Trụ đã lập tức thay một bộ đồ tay dài, che kín chuỗi phật châu trên hai cổ tay. 

Sau đó lại mặc thêm một lớp áo khoác dài tay bên ngoài. 

Thấy vậy, Dương Chấn và Lưu Ngữ Yên nhìn nhau kinh ngạc, trong lòng cùng thầm nghĩ tên ngốc này vậy mà thông minh được một lần, phản ứng còn khá nhanh. 

Điều này khiến Dương Chấn cảm thấy vô cùng hài lòng. 

Lúc này, bên ngoài phòng, các dược nông đến tiễn đưa ba mẹ Nhị Trụ cũng đã tề tựu đông đủ. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!