Trương Hoành vội vàng lắc đầu, giải thích chi tiết: “Sau khi thằng nhóc đó phế chúng tôi xong thì lại biến mất rồi, nhưng chắc chắn hắn vẫn còn ở Thần Dược Cốc chúng tôi!”
Mã công tử nghe vậy lập tức nhíu chặt mày, vốn đã nghĩ xong chuyện tốt sau khi bắt Dương Chấn về, kết quả Trương Hoành lại không biết tung tích của Dương Chấn.
Thấy sắc mặt Mã công tử ngày càng u ám, Trương Hoành vội nói tiếp: “Mã công tử, thằng nhóc đó chắc sẽ tự đến thôi, lúc trước khi tôi đến bắt Lưu Ngữ Yên, em trai của cô ta nói sẽ đi tìm tên đó đến báo thù!”
“Tên đó rất quan tâm Lưu Ngữ Yên, trong tình huống bình thường hắn sẽ đến.
“Nhưng lần này là các ngài bắt Lưu Ngữ Yên, không biết tên đó có sợ đến mức rụt cổ làm con rùa không!”
Mã công tử lập tức không thèm để ý đến Trương Hoành nữa, mà quay sang nhìn Lưu Ngữ Yên: “Tên đó ở đâu? Nói ta nghe, ta có thể cho cô sống sung sướng cùng ta, nếu không khai thật thì cô chỉ có thể làm đồ chơi của ta thôi!”
Lưu Ngữ Yên lập tức nghiến răng ken két, phun thẳng một bãi nước bọt vào mặt Mã công tử rồi tức giận nói: “Khốn nạn, anh mau thả tôi ra!”
Sau khi Lưu Ngữ Yên nhìn thấy Mã công tử thì trong lòng cô ta cũng bắt đầu hối hận, hối hận đã để Lưu Vũ Hàng đi tìm Dương Chấn.
Vốn dĩ Lưu Ngữ Yên chỉ nhất thời sợ hãi, trong lòng lập tức nghĩ đến người đàn ông mạnh mẽ như thần linh kia, Dương Chấn.
Nhưng sau khi nhìn thấy Mã công tử hung tàn này, cô ta lập tức lo lắng Dương Chấn không phải là đối thủ của hắn ta.
Giờ lại biết Mã công tử muốn tìm Dương Chấn, cô ta nhớ lại lúc Dương Chấn xuất hiện ở Thần Dược Cốc, toàn thân trọng thương, suýt chết, đó là bị kẻ thù làm bị thương.
Lưu Ngữ Yên vô cùng lo lắng Mã công tử chính là kẻ thù của Dương Chấn, nếu vậy, Dương Chấn mà rơi vào trong tay Mã công tử chắc chắn cũng chỉ có một con đường chết.
Lưu Ngữ Yên thầm cầu nguyện hết lần này đến lần khác cho Dương Chấn và Lưu Vũ Hàng đừng bao giờ đến đây.
Mã công tử đột nhiên cười lạnh: “Nếu cô không nói cho ta biết tên nhóc đó ở đâu, sau này ta sẽ không đến thu mua dược liệu của Thần Dược Cốc nữa, tất cả mọi người ở Thần Dược Cốc sẽ chết đói ở đây!”
Nghe những lời bỉ ổi vô sỉ của Mã công tử, Lưu Ngữ Yên tức đến suýt ngất đi, cô ta vốn đã quyết định, chỉ cần Dương Chấn và Lưu Vũ Hàng không xuất hiện thì cô ta sẽ chết quách cho xong, tóm lại quyết không theo Mã công tử.
Giao Lưu Vũ Hàng cho Dương Chấn, Lưu Ngữ Yên cũng rất yên tâm.
Tuy nhiên cô ta không ngờ Mã công tử lại vô liêm sỉ đến mức này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!