Dương Chấn đương nhiên biết rõ Thần Sơn chân nhân nói những điều này là vì lúc đầu khi anh đi vào trong miếu sơn thần này, Dương Chấn đã phát hiện sự tồn tại của Thần Sơn chân nhân.
Chỉ có điều, lúc đó chỉ có loại cảm giác bị người ta nhìn, không biết là Thần Sơn chân nhân đang quan sát anh, hiện nay anh đã có thể chắc chắn lúc đầu chính là vị Thần Sơn chân nhân đáng sợ trước mắt đang nhìn anh.
Đúng như những gì Thần Sơn chân nhân nói, ông ta rất hiểu thủ đoạn của Dương Chấn.
Dù sao, Dương Chấn ngày đêm tu luyện ở đây, có thể nói ông ta nhìn Dương Chấn từng bước trưởng thành.
Nhưng cho dù như vậy, Dương Chấn cũng không thể cầu xin, anh nói với Thần Sơn chân nhân: “Nếu ông có năng lực giết tôi, vậy thì dứt khoát luôn đi!”
Sau khi giao thủ với Thần Sơn chân nhân, Dương Chấn phát hiện đầu óc của anh có chút mất kiểm soát, rõ ràng thần trí lại bị ảnh hưởng, dù cho anh cố gắng thế nào, thi triển thủ đoạn gì cũng không thể giải quyết được.
Rõ ràng, đây là thủ đoạn của vị Thần Sơn chân nhân này.
Dương Chấn có loại cảm giác huyễn ảo, giống như tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong mơ, nhưng anh lại không thể tỉnh táo lại được, Thần Sơn chân nhân trước mắt cũng có vài phần hư ảo.
Không lâu sau, Dương Chấn mới phản ứng lại, vị Thần Sơn chân nhân này không phải con người thật sự mà là một tàn hồn.
Chỉ có điều, tàn hồn của vị Thần Sơn chân nhân này cực kỳ mạnh, gần đạt tới thực thể.
Nghĩ tới đây, Dương Chấn càng thêm kinh ngạc về thực lực của Thần Sơn chân nhân.
Đây chỉ là một tàn hồn thì đã mạnh như vậy, nghĩ cũng biết, lúc đầu khi ông ta sở hữu cơ thể thực sự, thực lực của ông ta sẽ mạnh đến mức nào.
Thấy Thần Sơn chân nhân không nói gì, ông ta vẫn đang không ngừng tránh né, dáng vẻ như đang nghĩ chuyện gì đó.
Vì vậy, Dương Chấn nói kiểu khích tướng: “Lão già, nếu ông còn không động thủ, tôi có khả năng sẽ tiêu diệt tàn hồn này của ông!”
“Bây giờ ông mau giết tôi, về sau ông còn có cơ hội đoạt xá, hóa thành chân thân!”
“Nếu ông bị tôi hủy diệt tàn hồn, tu vi mấy vạn năm nay của ông sẽ bị hủy hết, sau này ngay cả cơ hội trọng sinh cũng không còn nữa.
Quả nhiên, nghe thấy lời của Dương Chấn, sắc mặt của Thần Sơn chân nhân lập tức u ám, khí tức trên người lần nữa tăng mạnh, hơn nữa không tránh né nữa.
“Nhóc con, cậu vậy mà nhìn ra lúc này ta chỉ là một tàn hồn, coi như ta coi thường cậu. Quả nhiên có chút bản lĩnh, nhưng cho dù như vậy, cậu cũng không phải đối thủ của ta.
Thần Sơn chân nhân vừa dứt lời thì trực tiếp vươn tay ra, túm lấy Thiên Tử Kiếm mà Dương Chấn chém xuống.
Khóe miệng của Dương Chấn bỗng hơi nhếch lên, trong lòng nghĩ ông lão này thật sự muốn chết, nếu tránh né Thiên Tử Kiếm, trực tiếp công kích anh, vậy ông ta chắc chắn có thể giết được anh.
Nhưng Thiên Tử Kiếm trong tay anh không phải linh kiếm bình thường, uy lực mà nó bạo phát lúc này mang theo uy thế khai thiên lập địa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!