Dương Chấn nhấc chân đá vào bụng một con dã thú trong đó, con dã thú này kêu rên một tiếng, lập tức ngã lăn trên đất.
Dương Chấn chỉ cảm thấy bàn chân đá ra kia, cũng có chút bị chấn run lên.
Nhưng đối mặt dã thú trước mắt, căn bản không cho phép Dương Chấn nghỉ ngơi, sau khi anh đạp bay một con mãnh thú, hai đấm đã sớm nặng nề đập lên những dã thú khác.
Mỗi khi có một con thú hoang bị đánh bay ra ngoài, đồng thời cũng sẽ có một con từ trên đất bò dậy, tiếp tục tấn công Dương Chấn.
Mặc dù nói bọn họ không thể bộc phát tu vi đến cùng, nhưng vẫn không dễ đối phó.
Lúc này Dương Chấn cũng chỉ có thể cố gắng để bản thân không bị thương, nhưng mà muốn hoàn toàn giải quyết hết những dã thú này, rõ ràng có mấy phần khó khăn.
Dương Chấn âm thầm cảm thán trong lòng: “Mảnh đất này đúng là không tầm thường, những dã thú này, thậm chí cũng không giống như là dã thú nên có trong trung giới cổ võ, thật sự mạnh không ngờ được, với tu vi bây giờ của mình, cũng không thể lập tức giết chế bọn họ!”
Rõ ràng, thực lực của những dã thú này, đã vượt khỏi sự tưởng tượng của Dương Chấn, quả thật có năng lực chịu đánh, căn bản đánh không chết.
Cuối cùng, Dương Chấn sau một hồi do dự, anh quyết định giải quyết từng con một, vì vậy ánh mắt lập tức tìm đến con dã thú bị một chưởng vỗ vào trên đầu
kia.
Đầu của bọn nó vô cùng cứng, cũng vô cùng nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng là nơi yếu ớt nhất.
Công kích vào những vị trí khác của dã thú, mặc dù trạng thái vẫn hung ác, duy chỉ có con dã thú bị đánh vào đầu kia, có vẻ hành động chậm chạp hơn rất nhiều.
Dương Chấn cười lạnh, ánh mắt lập tức lạnh đến cực điểm, cơ thể lóe lên, hóa thành một bóng đen, chủ động đi về phía con dã thú đã bị công kích vào phần đầu kia.
Mấy con thú nhìn thấy như vậy, cũng khiếp sợ không thôi, rõ ràng không ngờ Dương Chấn lại dám chủ động phóng về phía bọn họ.
“Bốp! Bốp! Bốp.
Hai đấm của Dương Chấn, liên tiếp vỗ vào đầu con dã thú này, mặc cho con thú hoang này tránh né thế nào cũng không làm được gì, cơ thể bị đánh liên tục lùi về phía sau.
Chớp mắt, Dương Chấn đã bạo phát mấy chục quyền, dã thú này đầu óc choáng váng một hồi, khóe miệng chảy máu ròng ròng, cơ thể lung la lung lay, ngay cả đứng cũng không vững.
Những dã thú khác lúc này đã lao đến, nhìn thấy một màn như vậy, con mắt vốn màu xanh đen của bọn nó, lại bắt đầu đỏ bừng lên, sát khí vùn vụt tuôn ra.
Có con mở to miệng, có con quơ móng vuốt, còn có con tiếp tục dùng sừng sắc nhọn như loan đao công kích Dương Chấn.
Dương Chấn cũng thừa dịp những dã thú khác sắp công kích được anh, đầu tiên là vỗ một chưởng nặng nề xuống, trực tiếp giải quyết con dã thú trước mặt này.
Sau đó, Dương Chấn hoa lệ xoay người một cái, cả người lập tức bay lên cao, những con dã thú khác điên cuồng công kích, trực tiếp nhảy lên trên người anh.
Đợi đến lúc dã thú kịp phản ứng lại, Dương Chấn đã cưỡi trên cổ một con dã thú trong đó.
“Nghiệt súc, đi chết đi!”
Dương Chấn giận quát một tiếng, quả đấm to lại mạnh mẽ đập xuống người dã thú.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!