Sau đó, Dương Chấn đặt hai tay lên vai Lưu Vũ Hàng, thái độ vô cùng nghiêm túc nói: “Bây giờ anh sẽ dạy cho em một vài bản lĩnh thực sự, có thành công hay không phải dựa vào tạo hóa của em!”
“Nhưng, em phải nhớ kỹ lời anh nói, sau khi học được bản lĩnh thật sự, trừ khi có người ức hiếp em, hoặc ức hiếp chị gái của em, em mới được bạo phát ra thực lực thật sự, để dạy dỗ mấy tên tiểu tử kia, nếu như mấy tên tiểu tử kia dám đến báo thù, thì hãy khiến bọn chúng biến mất khỏi thế giới này!”
“Nhưng, ngoài ra, em không được ỷ vào thực lực của bản thân mà cố ý ức hiếp những người khác, không được làm chuyện xấu, không được tùy ý gây chuyện dẫn đến thương vong, bởi vì chị của em sẽ lo lắng, sẽ hận chúng ta!”
“Nếu như để anh biết được em dùng bản lĩnh thực sự đã học giết người bừa bãi, tùy tiện ức hiếp người khác, anh sẽ không tha cho em đâu!”
Thái độ của Dương Chấn vô cùng rõ ràng, với kẻ thù phải tàn ác, cho dù giết chết cũng không sao, nhưng tuyệt đối không được chủ động ức hiếp người khác.
Lưu Vũ Hàng nhìn vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Dương Chấn, đương nhiên có thể hiểu được Dương Chấn không hề nói đùa với mình.
Vậy nên, Lưu Vũ Hàng nghiêm túc gật đầu, đồng ý với Dương Chấn, cậu bé chỉ muốn bảo vệ Lưu Ngữ Yên thôi.
“Được, anh tin em!”
Dương Chấn xoa đầu Lưu Vũ Hàng, vô cùng thích cậu bé này.
Sau đó, Dương Chấn truyền dạy cho Lưu Vũ Hàng một bộ công pháp, còn về Chiến Thần Quyết đương nhiên không thể tùy tiện truyền thụ, anh truyền dạy một bộ công pháp mà anh học được từ tông môn khác.
Mặc dù bản thân anh không dùng được, nhưng bộ công pháp kia rất thích hợp cho Lưu Vũ Hàng tu luyện, hơn nữa có thể giúp cậu bé trưởng thành hơn, sau này đi đến trung giới cổ võ cũng không bị ức hiếp.
“Bộ công pháp này tên là Thanh Đế Quyết, em phải học cách hít vào thở ra trước, phải điều động được linh khí, sau đó thi triển bộ Thanh Đế Quyết này....
Dương Chấn giải thích vô cùng rõ ràng, hơn nữa còn lặp lại hai lần, cậu bé này cũng rất thông minh, rất nhanh đã nhớ được tất cả những điều mà Dương Chấn
nói.
Sau đó, Lưu Vũ Hàng bắt đầu luyện tập dưới sự chỉ dẫn của Dương Chấn.
Đến lúc ăn cơm tối, Lưu Vũ Hàng đột nhiên nhớ ra một chuyện, vội vàng nói với Dương Chấn: “Anh Chấn, anh có biết không, hôm nay bọn em đi hái thảo dược, đã phát hiện ra một chuyện lớn!”
Dương Chấn theo bản năng hỏi là chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!