Cách vách đá 3m có một ngọn núi cao chót vót, dường như đâm thẳng lên trời.
Muốn đi sang đối diện thì buộc phải vượt qua khoảng cách 3m đó, bên dưới là vực sâu vạn trượng.
Nhìn địa thế hung hiểm này, Dương Chấn đoán trong Thần Dược Cốc chắc chưa từng có ai đi qua phía đối diện, bởi vì một khi sơ xảy, chỉ có một con đường chết.
Đây không phải trọng điểm, điều khiến Dương Chấn cảm thấy sốc nhất là ở vị trí trên đỉnh của ngọn núi cao chót vót ở đối diện, vậy mà có một miếu sơn thần nhỏ.
Dương Chấn rất sốc, rốt cuộc là ai xây dựng miếu sơn thần ở trên đỉnh ngọn núi đó, vận chuyển nguyên liệu từ vách đá sang bên đối diện, đó không phải một chuyện đơn giản.
Hơn nữa, muốn sang được bên kia không phải chuyện dễ, bởi vì đoạn đường này cực kỳ nguy hiểm.
Dương Chấn thầm cảm khái: “Trong miếu sơn thần này không đơn giản...
Rõ ràng có thể xây dựng miếu sơn thần ở đây là rất không đơn giản, chắc phải có lịch sử mấy trăm năm.
Sau đó, Dương Chấn hoạt động cơ thể, anh lùi lại mấy bước, sau đó bắt đầu tăng tốc lao lên, khoảnh khắc hai chân giẫm trên rìa vách đá, Dương Chấn nhảy lên, trực tiếp nhảy sang sườn núi của ngọn núi ở đối diện.
Dương Chấn không dám lơ là, hai tay bám chặt tảng đá ở sườn núi, hai chân cũng dùng lực giẫm vào tảng đá nhô ra.
Tuy chỉ có khoảng cách 3m nhưng vị trí sườn núi của ngọn núi này nối thẳng lên trên, căn bản không có độ thoải, cũng không có điểm đặt chân, chỉ có thể trong nháy mắt lao qua, tay chân dùng sức bám vào vách núi.
Sau đó, Dương Chấn bắt đầu cố gắng leo lên, mỗi khi di chuyển được một chút, anh đều mệt tới mức thở hổn hển, may mà thể lực khôi phục không tệ.
Cuối cùng, trải qua hơn mười phút, khi tay chân của Dương Chấn sắp mềm nhũn không còn sức, cuối cùng anh cũng leo tới đỉnh núi.
"A! A..."
Dương Chấn vừa thò cái đầu lên nhìn về phía mặt đất, trên đỉnh đầu lập tức vụt qua một bóng đen, hơn nữa còn phát ra âm thanh sắc lạnh.
Dương Chấn bị dọa giật mình, không dễ gì mới leo tới đỉnh núi, suýt nữa bị dọa mà rơi xuống.
Dương Chấn vô thức ngẩng đầu nhìn, lúc này anh mới phát hiện, thì ra là một con quạ đen đậu trên đỉnh núi, bị động tĩnh leo lên của anh dọa mà bay đi.
Sau đó, hai tay Dương Chấn dùng sức, trực tiếp nhảy lên đỉnh núi, anh ngồi mệt ở chỗ dừng chân ở trước cửa miếu sơn thần, há miệng thở dốc, sau khi khôi phục một chút thể lực, anh từ từ đẩy cửa miếu ra.
Mới đầu nhìn thấy miếu sơn thần xây dựng ở nơi nguy hiểm như này, Dương Chấn còn âm thầm cho rằng trong miếu sơn thần chắc chắn có rất nhiều thứ liên quan tới sơn thần.
Thậm chí còn có bảo vật gì đó tồn tại.
Dương Chấn mạo hiểm tính mạng là muốn xem bên trong miếu sơn thần này liệu có khi nào giấu bảo vật gì đó mà anh có thể dùng được hay không.
Dù sao, trong miếu sơn thần bình thường, đều sẽ bày tượng điêu khắc của các loại sơn thần, thường xuyên có người tới bái tế, hơn nữa sẽ có cao nhân tồn tại.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!