Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Hình ảnh trước đó gần như để lại bóng ma rất lớn trong lòng Lưu Ngữ Yên. 

Nhưng sau khi ở trong vòng ôm ấm áp đó của Dương Chấn một lúc, lúc này Lưu Ngữ Yên đã yên tâm hơn rất nhiều, ngoại trừ lo lắng thì không còn sự sợ hãi 

nữa. 

Dương Chấn khẽ mỉm cười: “Tôi không sao!” 

Lúc này Lưu Ngữ Yên cũng kiểm tra xong, phát hiện đầu của Dương Chấn không hề bị thương. 

Nhưng một giây trước, cô rõ ràng nhìn thấy con dao phay trong tay Nhị Trụ đã bổ xuống đầu của Dương Chấn, cô còn tuyệt vọng tới mức nhắm mắt lại. 

Kết quả bây giờ, Dương Chấn không bị gì hết, hơn nữa vẻ mặt điềm tĩnh, không có chút sợ hãi nào. 

Lưu Ngữ Yên càng cảm thấy Dương Chấn không đơn giản, dù sao đổi lại người khác, cho dù Nhị Trụ không thật sự động thủ, chắc chắn có thể dọa người khác gần chết. 

Nhưng Dương Chấn trước mắt bất luận gặp chuyện lớn cỡ nào, anh đều có vẻ mặt bình tĩnh, sắc mặt không hề dao động, giống như trên thế gian này căn bản không có chuyện gì khiến anh sợ hãi, thậm chí khi con phao phay bổ xuống đầu, Dương Chấn cũng không thèm chớp mắt lấy một cái. 

Ngay lập tức, ở trong lòng Lưu Ngữ Yên, Dương Chấn nghiễm nhiên trở thành một vị vương giả. 

Lúc này Lưu Vũ Hàng cũng vô cùng sùng bái Dương Chấn, cậu bé cũng cho rằng Dương Chấn sẽ chết, lúc này kích động tới mức trực tiếp ôm lấy Dương Chấn: “Tốt quá rồi, anh Chấn anh không sao thì tốt rồi, vừa rồi em sắp bị dọa chết. 

Khi nói chuyện, Lưu Vũ Hàng ngân ngấn nước mắt, không nhịn được mà chửi: “Tên khốn Nhị Trụ này lại thật sự dám động vào anh, sau này em không chơi với anh ta nữa... Ơ? Nhị Trụ đâu rồi?” 

Vào lúc này, Lưu Vũ Hàng đột nhiên phản ứng lại, sao Nhị Trụ này lại biến mất, trước đó cậu ta chỉ mải lo lắng cho Dương Chấn, luôn nhìn Dương Chấn. 

Nhưng cho dù như vậy, Lưu Vũ Hàng cũng không nhìn thấy gì hết, đợi khi cậu bé hoàn hồn trở lại thì nhìn thấy Dương Chấn đang ôm chị gái của cậu bé. 

Đổi lại người khác, lúc này Lưu Vũ Hàng cũng muốn giật lấy con dao phay trong tay Nhị Trụ chém chết đối phương rồi, nhưng vừa rồi người ôm chị gái của cậu bé là Dương Chấn, cậu bé lại không hề tức giận, ngược lại từ sâu trong lòng còn rất hy vọng Dương Chấn có thể ở bên chị gái của cậu bé. 

Nhưng rất nhanh, Lưu Ngữ Yên nhớ ra, Nhị Trụ vừa rồi còn gào to đòi chém chết Dương Chấn vậy mà không thấy đâu nữa. 

Lúc này, Lưu Vũ Hàng cũng không kịp nghĩ cái khác, lập tức tìm kiếm Nhị Trụ. 

Lưu Ngữ Yên cũng vào lúc này, nghe thấy Lưu Vũ Hàng nhắc tới Nhị Trụ, cô mới bỗng nhiên nhớ ra, nửa giây trước khi Dương Chấn ôm cô, có một bóng người vụt qua trước mắt cô, cô vô thức nhìn về hướng bóng người đó bay đi. 

Rất nhanh, hai chị em đã phát hiện trên con đường cách mấy mét ở bên ngoài sân nhà bọn họ, có một thanh niên cao to nằm bất động ở đó. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!