Dương Chấn đần mặt ra, cậu bé trước mắt rất xa lạ.
Cậu bé ăn mặc đơn giản, trên quần áo đầy dấu chắp vá lớn nhỏ, rõ ràng gia cảnh rất nghèo.
Có điều, quần áo cũ nát đó được giặt rất sạch.
Dương Chấn có chút nghi ngờ, bây giờ anh rốt cuộc đang ở đâu mà môi trường và đứa bé này lại nghèo tới mức này, cậu bé so với những người sống ở nông thôn mà Dương Chấn từng gặp lúc nhỏ còn nghèo khổ hơn.
Dương Chấn đã rất lâu chưa từng thấy môi trường như này, anh căn bản không ngờ ở thế giới hiện nay vậy mà có thể nhìn thấy cảnh tượng này.
Dương Chấn thầm nói trong lòng: “Gần như tất cả mọi người ở trung giới cổ võ đều là võ giả, cho dù tu vi khá thấp cũng sẽ không nghèo khổ như vậy, đây lẽ nào là giới thế tục?"
“Bây giờ đứa bé đó lại gọi chị, chị của cậu bé là ai? Lẽ nào chị cậu bé biết mình?”
Vào lúc Dương Chấn cảm thấy nghi ngờ về tất cả mọi chuyện, cậu bé vừa xuất hiện ở cửa đã kích động chạy lại vào trong phòng, tay nhỏ của cậu bé còn dắt một cô gái khoảng hai mươi tuổi đi vào.
Nhìn thấy cô gái, Dương Chấn bỗng thất thần, anh nhìn chằm chằm cô gái đó.
Cho dù định lực của Dương Chấn rất tốt, tuy anh sẽ không có tâm tư gì xấu với cô gái xinh đẹp, nhưng lúc này anh nhìn thấy cô gái vẫn không khống chế được mà nhìn nhiều thêm vài lần.
Bởi vì cô gái trước mắt rất xinh đẹp, thật sự giống như tiên nữ hạ phàm, trông rất thuần khiết.
Những cô gái ở bên cạnh Dương Chấn cũng có người sở hữu dung mạo khuynh quốc khuynh thành, nhưng cô gái trước mắt này vẫn cho Dương Chấn cảm giác mắt sáng lên.
Dương Chấn thềm kêu lên trong lòng, đây là cô gái xinh đẹp nhất mà anh từng gặp trừ cô vợ Tần Nhã của anh, gương mặt mịn màng trắng nõn đó ngang ngang với Tần Nhã, có điều khí chất của hai người bọn họ vẫn khác nhau.
Sau khi cô gái bước vào, trên gương mặt xinh đẹp đó cũng có chút kích động, nhưng bị Dương Chấn nhìn như vậy, gương mặt trắng nõn đó của cô ta bỗng ửng đỏ, gương mặt đỏ như trái táo chín.
Nhìn thấy vẻ xấu hổ của cô gái, Dương Chấn lập tức hoàn hồn, trong lòng có chút ngại ngùng, hiện này anh chưa biết thân phận của đối phương, hơn nữa còn dùng ánh mắt đó nhìn người ta mãi.
Có điều, Dương Chấn dù sao cũng là người từng trải những cảnh tượng lớn, rất nhanh anh đã bình tĩnh lại.
Cô gái trước mắt rất xinh đẹp, có điều ăn mặc giống như cậu bé bên cạnh, rất đơn giản, cũng đầy vết chắp vá.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!