Tốc độ của Vương Thiên Trạch rất nhanh, gần như là hóa thành một bóng đen, rất nhiều người chỉ cảm thấy trước mắt có bóng đen vụt qua, Vương Thiên Trạch đã xuất hiện ở trước mặt Ngô Tử Kính.
Cảm giác đầu tiên trong lòng phần lớn mọi người ở đây đều là: “Ngô Tử Kính xong đời rồi!”
Tuy Ngô Tử Kính cũng có chút thực lực, nhưng Vương Thiên Trạch trước mắt rõ ràng khủng bố hơn, chỉ tốc độ này thôi, đã không phải là tốc độ mà cường giả bình thường có thể đạt tới.
Đoán chắc, cũng chỉ có những cường giả cấp bậc trưởng lão trong phủ thành chủ thành Bạch Hổ mới có thực lực để tránh một kích này.
Hơn nữa, lúc này Vương Thiên Trạch trực tiếp bạo phát tu vi Thiên Cảnh Lục Phẩm trung kỳ.
Nhìn ra được, Cực Hỏa Tông cũng rất coi trọng vị thiếu tông chủ này, nếu không trẻ như này, sao có thể có được tu vi Thiên Cảnh Lục Phẩm trung kỳ, hơn nữa còn là trạng thái sắp đột phá tới Thiên Cảnh Lục Phẩm hậu kỳ.
Cảnh này kiến Dương Chấn cảm thấy hơi bất ngờ.
Dù sao cường giả trẻ có thể sở hữu thực lực như này, Dương Chấn cũng rất ít gặp.
“Cẩn thận!”
Ngô Hùng Bá thấy vậy, phản ứng ngay lập tức, vội vàng lao về phía Ngô Tử Kính.
Nếu trước khi Vương Thiên Trạch ra tay có chút dấu hiệu còn đỡ, xung quanh có rất nhiều trưởng lão sẽ ngay lập tức lao qua bảo vệ Ngô Tử Kính.
Nhưng Vương Thiên Trạch không có dấu hiệu gì, căn bản không ai ngờ, anh ta lại hống hách tới mức độ này, lại ở trước mặt đám người Ngô Hùng Bá, trực tiếp
bạo phát sát cơ tấn công Ngô Tử Kính.
Lúc này hai mắt Ngô Hùng Bá đỏ ngầu, ông ta chỉ hận mình không có ngay lập tức bảo vệ con trai của mình, lúc này cho dù ông ta lao qua, hầu như cũng không kịp.
“Con trai, con nhất định không thể chết!”
Nội tâm Ngô Hùng Bá nặng nề, nghiến răng thầm cầu nguyện.
Lúc này Ngô Tử Kính cũng ngây dại, anh ta đứng tại chỗ thậm chí không thể cử động, khí cơ trên người anh ta như bị khóa chặt, căn bản không thể vận chuyển linh khí để ngăn chặn, ngay cả chạy trốn cũng không kịp.
Trong mắt Ngô Tử Kính tràn ngập sự sợ hãi, trong lòng anh ta thầm nói: “Lẽ nào mình sẽ bị tên khốn này giết chết sao?”
Tất cả chuyện này gần như đều xảy ra trong nháy mắt.
“Bốp!”
Khi Vương Thiên Trạch xuất hiện ở trước mặt Ngô Tử Kính, đưa tay tung một kích cường thế, một âm thanh giòn tan đột nhiên vang lên.
Sau đó thì nhìn thấy một bóng đen lập tức bay ngược ra, cơ thể đập gãy một cái cây to bằng cơ thể người đàn ông trưởng thành, rồi mới rơi xuống đất.
Ánh mắt của mọi người vô thức nhìn về phía bóng đen bị bay ra kia, bọn họ phát hiện bóng đen đó là một thanh niên, chỉ là lúc này mặt mày anh ta sưng tấy, nhưng nhìn kỹ quả tóc đó, bọn họ sững sờ phát hiện, đây không phải chính là Vương Thiên Trạch hống hách hay sao?