Ba người bỗng phát hiện, Dương Chấn đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh bọn họ.
Ngay lập tức, ba người giật thót, suýt nữa bị dọa nhảy dựng lên.
Nhất là cái tên đang nói Dương Chấn sẽ không tìm được bọn họ, nhìn thấy Dương Chấn giống như thấy ma, bị dọa sắp khóc luôn rồi.
“Cậu... cậu... cậu Dương! Sao cậu đến đây?”
Tên đó bị dọa tới mức lắp bắp, gã ta cố gắng nặn ra nụ cười khó coi hơn cả khóc, lắp bắp hỏi Dương Chấn.
Gã ta thế nào cũng không ngờ Dương Chấn lại thật sự tìm được bọn họ, vốn gã ta còn suy đoán, Dương Chấn nhiều nhất chỉ tìm được khái thành thành phố mà bọn họ đang ở, sau đó liên lạc với bọn họ.
Kết quả bọn họ nấp ở nơi bí mật như này, Dương Chấn cứ như từ trên trời giáng xuống, đột nhiên xuất hiện, gã ta không khỏi nhìn bên ngoài cửa sổ khu nhà bỏ hoang hiện nay.
Bọn họ đã bố trí một vài thứ ở xung quanh tòa nhà bỏ hoang, chỉ cần gió lay cỏ động, bọn họ sẽ lập tức phát hiện.
Nhưng Dương Chấn giống như trống rỗng xuất hiện, không báo trước đã tới bên cạnh bọn họ.
Trong lòng bọn họ chợt cảm thấy tuyệt vọng, vốn có người đang suy đoán Dương Chấn có lẽ sẽ không tìm được bọn họ đâu, trong lòng bọn họ cũng hơi hơi cảm thấy may mắn.
Nhưng bây giờ thấy Dương Chấn tới, bọn họ đã rất rõ, Dương Chấn quả thật có thể tìm được bọn họ bất cứ lúc nào bất cứ nơi nào như lời anh nói.
Bản thân bọn họ lại không thể tra được ký hiệu mà Dương Chấn hạ lên người bọn họ, điều này khiến bọn họ cảm thấy rất sợ hãi.
Lúc này, Dương Chấn cũng lười so đo với bọn họ, vừa rồi khi anh bay vào từ bên ngoài cửa sổ, sớm đã nghe rõ mồn một cuộc trò chuyện của ba người.
Dương Chấn hừ lạnh một tiếng: “Sao hả? Lẽ nào tôi không thể tới?”
Nghe thấy lời của Dương Chấn, chân của ba người mềm nhũn, cả người toát mồ hôi hột, vội vàng giải thích: “Chúng tôi rất thích cậu Dương tới, chúng ta luôn ở đây đợi cậu”
“Chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi, chỉ đợi cậu Dương tới sắp xếp.
Dương Chấn lấy ra ba chiếc mặt nạ da người rồi quăng cho ba người: “Đeo chiếc mặt nạ này vào, sẽ không ai có thể nhận ra các người, tiếp theo các người làm sao để vào được tòa kiến trúc màu trắng của thế lực Mỹ thì phải xem bản lĩnh của ba người.
Ba người đâu dám từ chối, nhận lấy mặt nạ rồi ngoan ngoãn đeo vào, sau đó thị triển một đạo linh khí trên mặt, chiếc mặt nạ lập tức hòa vào gương mặt của bọn họ, ngay lập tức biến thành ba gương mặt xa lạ.
Dương Chấn liếc nhìn ba người, sau đó nói: “Bây giờ lập tức hành động, xuất phát đi!”
Ba người vừa muốn nói gì đó, kết quả Dương Chấn xoay người một cái đã bay ra bên ngoài cửa sổ rồi biến mất.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!