Lúc này, biên độ rung lắc của trực thăng càng lúc càng lớn.
Mắt thấy sắp không chống đỡ được bao lâu, Lưu Thế Kiệt vội vàng bạo phát tu vi, dùng linh khí cuồn cuộn trong cơ thể của ông ta thử cưỡng chế ổn định trực thăng.
Tuy nhiên, dù cho ông ta có cố gắng thế nào đi nữa, mặt mày toát mồ hôi hột, vẫn không thể làm cho trực thăng ổn định.
Các cường giả khác thấy vậy, lập tức hiểu ý của Lưu Thế Kiệt, bọn họ lũ lượt phóng thích linh khí hỗ trợ Lưu Thế Kiệt.
Nhưng bọn họ phát hiện, trong làn sương mù màu đen bên ngoài trực thăng, giống như có một cỗ lực lượng cuồn cuộn, căn bản không phải là lực lượng mà bọn họ có thể kháng lại.
Mười mấy cường giả bỗng tuyệt vọng, Lưu Thế Kiệt rất nghiêm túc nói: “Làn sương mù này rất khác thường!”
“Mọi người cẩn thận một chút, chuẩn bị sẵn tâm lý rơi trực thăng
“Linh khí nhiều như chúng ta cũng không thể ổn định được, thật sự quá khủng khiếp.
Nghe thấy lời của Lưu Thế Kiệt, mười mấy cường giả bỗng tuyệt vọng, bọn họ tràn đầy tự tin có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, căn bản không ngờ còn chưa vào bên trong thế lực nhỏ đó, thế mà phải đối mặt với cái chết.
Nhất thời, bọn họ vô cùng hối hận.
Có người oán trách: “Thảo nào đại trưởng lão lại chủ động mời tôi gia nhập, rõ ràng nhiệm vụ lần này cực kỳ khó!”
Vào lúc này, Dương Chấn đột nhiên đứng dậy.
"Bup!"
Sau khi một âm thanh cực lớn vang lên dưới chân Dương Chấn, chiếc trực thăng vốn sắp xoay 360 độ lần nữa, lập tức khôi phục trạng thái ổn định.
Mọi người đều sững người, có chút khó tin nhìn sang Dương Chấn.
Lúc này, Lưu Thế Kiệt đột nhiên mở miệng: “Cảm ơn sự giúp đỡ của các vị, tôi cuối cùng cũng ổn định được trực thăng, bây giờ nguy hiểm đã được giải trừ!”
Nghe thấy lời của Lưu Thế Kiệt, dám cường giả lập tức như ngộ ra.
Vốn bọn họ tưởng trực thăng ổn định được là do một cái giẫm chân vừa rồi của Dương Chấn, vậy nên cảm thấy rất sốc.
Ngay cả làn sương mù màu đen bên ngoài cửa sổ trực thăng cũng tiêu tán rất nhiều.
Mọi người nghi hoặc Dương Chấn làm sao làm được, cũng bắt đầu suy đoán về thực lực của Dương Chấn.
Kết quả, lúc này nghe thấy lời của Lưu Thế Kiệt, nghi hoặc trong lòng bọn họ lập tức tan biến, bọn họ tưởng điều Lưu Thế Kiệt nói mới là nguyên nhân thật sự, làn sương mù màu đen đầy quỷ dị tan biến nhất định có liên quan tới sự cố gắng vừa rồi của bọn họ.
Dù sao, một cái giẫm chân của thanh niên này sao có thể khiến trực thăng khôi phục bình thường, sao có thể khiến làn sương mù màu đen đầy khủng khiếp đó tan đi, bọn họ cố gắng rất lâu, cũng chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ chết.
Còn Dương Chấn và Mã Tuân, vừa rồi chỉ ngồi ở đó, căn bản không phóng thích linh khí giúp đỡ bọn họ.
Ngay lập tức, mọi người một lần nữa chỉ trích Dương Chấn và Mã Tuân.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!