Nghe thấy lời của Dương Chấn, tất cả mọi người tại đó đều sững người.
Ngay cả Mã Tuân cũng có vẻ mặt bất ngờ, anh ta không ngờ Dương Chấn lại đưa ra quyết định này.
Dù sao, theo người bình thường, chấp hành loại nhiệm vụ này, cường giả bên cạnh càng đông càng tốt; dù sao một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại lên hòn núi cao; có lẽ rất nhiều chuyện sẽ cần tới nhiều người để liên thủ chấp hành.
Tuy nhiên, Dương Chấn lại có dáng vẻ coi thường đám cường giả này.
Điều này khiến sắc mặt của mười mấy cường giả tại đây tối sầm.
Vào lúc này, Dương Chấn lại tiếp tục nói với đại trưởng lão: “Tuy thực lực của đám người này mạnh, nhưng quá kiêu ngạo, căn bản không thể đồng tâm hiệp lực, nếu cứ đi chấp hành nhiệm vụ như này, rõ ràng là một con đường chết.”
“Ngoài ra, với thực lực của bọn họ cũng chỉ tính là cường giả hàng đầu ở thế giới mới, nhưng thế giới mới của hiện nay, không phải trước kia, trong tối ẩn nấp kẻ
có tu vi cao hơn”
“Lần trước ở Nhật Bản chấp hành nhiệm vụ, đã quỷ dị vậy rồi, những võ giả như bọn họ căn bản không thể đối mặt với chuyện như vậy.
Đám người nghe thấy những lời này của Dương Chấn thì càng không vui.
Bọn họ lập tức phẫn nộ nói: “Đại trưởng lão, tên oắt này quá ngông cuồng tự đại rồi, cậu ta thế mà xem thường chúng tôi, tôi cảm thấy vẫn là đừng để tên này đi chấp hành nhiệm vụ, mười mấy người chúng tôi đi vừa hay đẹp.
“Tên oắt này nói năng ngông cuồng, còn chưa xuất phát đã trù chúng tôi sẽ chết, loại người này làm sao xứng làm tứ trưởng lão của Cửu Châu chứ.
“Tôi cũng cho rằng đừng để tên này đi thì tốt hơn, loại oắt con ngu dốt ngông cuồng như này, sẽ chỉ trở thành gánh nặng của chúng tôi!”
Những cường giả này đều cho rằng Dương Chấn ngông cuồng nhưng căn bản không nghĩ, Dương Chấn là có lòng tốt, câu nào cũng là nói thật lòng.
Theo Dương Chấn thấy, những người này tới thế lực nhỏ đó chắc chắn không thể sống sót đi ra, hơn nữa anh cũng không dám bảo đảm có thể bảo vệ được tất cả mọi người.
Dẫn theo một đám người như vậy, đối với Dương Chấn, đó là gánh nặng của anh.
Tuy nhiên, thái độ của đại trưởng lão rất kiên định, cũng cho rằng thêm một người sẽ tốt hơn một chút.
Cuối cùng, Dương Chấn cũng không thể cự lại được đại trưởng lão, chỉ đành đồng ý.
Vào lúc bọn họ chuẩn bị xuất phát, đại trưởng lão nói: "Chờ chút, còn một người chưa tới!”
Đại trưởng lão nói xong thì nhìn đồng hồ, dáng vẻ lo lắng.
“Các vị đã đợi lâu rồi!”
Đại trưởng lão vừa hạ đồng hồ xuống, một người đàn ông trung niên mặc áo khoác màu đen đi vào phòng hội nghị.
Nhìn thấy người tới, vốn mười mấy võ giả tại đó đang có vẻ mặt kiêu ngạo với Dương Chấn đã lập tức thay đổi, biểu cảm sững sờ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!