Một màn này rõ ràng có hơi ngoài dự liệu của Dương Chấn.
Vốn Dương Chấn tưởng chỉ cần tốc độ chém của anh đủ nhanh, tiểu quỷ trong miếu nhất định sẽ nhanh chóng bị giết hết, từ đó có cơ hội trực tiếp giết Hoàng Thần.
Kết quả, cục diện của lúc này lại là đám tiểu quỷ này càng giết càng nhiều, trong miếu sắp không chứa được nữa.
Vô số tiểu quỷ giương nanh múa vuốt muốn lao về phía Dương Chấn, nhưng có chút chen chúc không thể tới trước mặt Dương Chấn được.
Mà ở trước mặt Dương Chấn, gần như bị tiểu quỷ bao bọc.
Rất nhanh, có rất nhiều tiểu quỷ trực tiếp bò lên người Dương Chấn.
Điều khiến Dương Chấn bất ngờ là lúc này cơ thể đao thương bất nhập của anh lại bị mấy tiểu quỷ cắn rách.
Trước đó, ngay cả những vũ khí công nghệ cao vô cùng tân tiến kia bắn vào người Dương Chấn gần như không thể tổn thương được anh, kết quả lúc này anh lại bị mấy tiểu quỷ cỏn con mà anh không để vào mắt làm bị thương.
Dương Chấn nhìn thấy vết thương bị tiểu quỷ cắn rách trên người mình, thế mà có sát khí nồng đậm chui vào trong cơ thể.
Sau khi bị tiểu quỷ càng lúc càng nhiều cắn bị thương, sát khí chui vào trong cơ thể cũng càng lúc càng nhiều, Dương Chấn cảm thấy tinh thần của mình bắt đầu có hơi đờ đẫn, rõ ràng thần chí của anh đã bị ảnh hưởng.
Những sát khí đó giống như vô số con sâu lạnh thấu xương chui vào cơ thể, chui cả vào trong từng mạch máu, thậm chí trong cả xương.
Rất nhanh, sắc mặt Dương Chấn trắng bệch, cơn đau dữ dội khiến anh cắn chặt hàm răng.
May mà trước đó khi khởi động kế hoạch hủy diệt, anh ở trong động phủ đã từng chịu đựng cảm giác đau đớn còn kinh khủng hơn như này, lúc này Dương Chấn vẫn có thể cầm cự được.
Hoàng Thần nhìn thấy trên mặt Dương Chấn có chút biểu cảm đau đớn thì cười khinh thường, nói: “Ta còn tưởng thằng oắt tới từ Cửu Châu như cậu mạnh cỡ nào, thì ra cũng chỉ mạnh hơn những phế vật đó một chút.
“Cút.
Dương Chấn gầm lên một tiếng, trực tiếp bạo phát linh khí trong cơ thể, tiểu quỷ bám đầy trên người lập tức bị đánh bay ra.
Tiểu quỷ bị đánh bay ra, trong miệng phát ra tiếng hét thê thảm.
Trong miếu lúc này cực kỳ giống địa ngục tràn ngập ác ma, mấy lãnh đạo cấp cao của Nhật Bản bị dọa tới mức đái ra quần.
Những tiểu quỷ này có gương mặt dữ tợn, đủ để khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi, lúc này chúng còn không ngừng phát ra tiếng kêu khóc rợn người, bọn họ dựng hết tóc gáy, dùng hết nghị lực cố nhịn không ngất đi.
Cho dù là vậy, lúc này mắt của bọn họ cũng nhắm lại, căn bản không dám nhìn những hình ảnh khủng khiếp này, đồng thời hai tay run rẩy bịt chặt tai của mình, cố gắng không nghe thấy những âm thanh ghê rợn kia.
Tuy Dương Chấn bị ảnh hưởng nhưng lý trí vẫn chiếm phần lớn, lúc này ánh mắt nhìn sang Hoàng Thần càng thêm lạnh lẽo, toàn thân sôi sục sát khí.
“Lửa tới!”
Dương Chấn quát một tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!