“Oắt con, cậu chính là Dương Chấn, cường giả tới từ Cửu Châu à?”
Trong tượng thần bỗng truyền ra giọng nói của Hoàng Thần.
Đối với điều này, Dương Chấn cảm thấy khá bất ngờ, cười nói: “Không nhìn ra thông tin của tiểu quỷ nhà ông còn khá nhanh”
“Hỗn láo, cậu nói chuyện kiểu gì với Hoàng Thần đại nhân thế hả? Mau quỳ xuống.
Mấy lãnh đạo cấp cao của Nhật Bản lập tức nịnh bợ, lớn giọng quát Dương Chấn.
Tuy bọn họ đều biết rõ sự khủng khiếp của Dương Chấn nhưng ở trong lòng bọn họ, vị Hoàng Thần ở trước mặt bọn họ mới là sự tồn tại mạnh nhất trên thế gian này, lúc này bọn họ đương nhiên không sợ Dương Chấn.
Mà Dương Chấn cũng lười đếm xỉa tới những con kiến này.
Hoàng Thần nghe thấy lời của Dương Chấn, lúc này cười lạnh liên tục: “Oắt con, cậu là người ngông cuồng nhất mà ta từng gặp, bao nhiêu năm rồi, chưa từng có ai dám nói chuyện với ta như vậy.
“Ai gặp ta cũng phải quỳ dưới chân ta, bởi vì tất cả mọi người trên đời này đều là con kiến.
“Mà cậu, cho dù rất mạnh ở trong mắt người khác nhưng ở trong mắt ta cũng chỉ như con kiến!”
Ánh mắt Dương Chấn bỗng lạnh đi, anh nói: “Bớt nói nhảm, mau cút ra đây đi, ông nhập vào trong một bức tượng thần giả thần giả quỷ, nhiều năm vậy rồi, ông chắc không dám ra khỏi cửa miếu này nhỉ? Tôi thấy ông mới giống con kiến trên đời này nhất.
Mới đầu, Dương Chấn còn cảm thấy có chút nghi hoặc về Hoàng Thần, nhưng anh dù sao cũng là người từng trải qua sóng to gió lớn, cũng thấy rất nhiều thứ,
rất nhanh anh đã nhìn ra vị Hoàng Thần này là thứ gì.
Chẳng qua chỉ là một hồn phách trốn ở trong tượng thần, cả ngày thôn phệ hương hỏa của nhân gian và máu của con người.
Điều này chứng tỏ, trước kia nhục thân của người này đã bị người khác đánh chết, chỉ còn lại hồn phách, thông qua ôn dưỡng của hương hỏa và máu của con người mà sống tới bây giờ.
Dương Chấn phóng thần thức ra dò xét kỹ một phen, đoán Hoàng Thần đã chết được khoảng trăm năm.
Tuy kẻ này chỉ là một thần hồn còn sống, nhưng nó chỉ là theo như Dương Chấn thấy mà thôi, dù sao đây không phải thần hồn bình thường, ông ta sớm đã tu luyện được thực lực mạnh mẽ.
Đây cũng là lý do Hoàng Thần có thể chỉ ở trong ngôi miếu này cũng có thể khống chế cả Nhật Bản.
Hoàng Thần như bị Dương Chấn nói trúng, bỗng nổi giận ngút trời, một cỗ khí thế lạnh giá tỏa ra từ trong tượng thần.
“Oắt con, cậu quả thật là một nhân tài, có điều đáng tiếc, nếu cậu đã tự lao đầu tới trước mặt ta, vậy hôm nay đã định sẵn là ngày chết của cậu.
Cảm nhận được khí tức khủng bố này, mấy lãnh đạo cấp cao bị dọa phải bò lê lét, vội vàng trốn sang một góc tường.