Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Những năm nay, Thiên Ngạo cũng chỉ dùng sự cố chấp trong lòng, nhất định phải có được thiên phú tu hành để kiên trì, nếu không ông ta sớm đã chết rồi. 

Dù sao một người phàm có thể sống tới chín mươi tuổi thì đã là người sống rất thọ rồi. 

Nhất là hôm nay, Thiên Ngạo cảm thấy tính mạng của mình sắp tới cực hạn rồi, mỗi một cử động, cả người đều không có sức, hơn nữa còn kèm theo cơn đau kịch liệt, giống như xương sắp vỡ ra. 

Hai mắt Thiên Ngạo đầy tơ máu, nhìn chằm chằm cái ao kiểm tra. 

Lúc này, Thiên Ngạo không dám thở, cảm giác bản thân chỉ còn một hơi cuối cùng, nếu thở nốt hơi thở này, ông ta khả năng sẽ gặp Diêm Vương ngay. 

"Bup!" 

Thiên Ngạo đi được nửa đường, thấy chỉ còn khoảng năm bước cuối cùng, cơ thể lại không kiên trì được nữa, chiếc gậy trong tay chệch đi, cả người trực tiếp nằm sập dưới đất. 

Thiên Vương nhìn từ đằng xa, lúc này chỉ cảm thấy trái tim của ông ta đau nhói. 

Con trai ruột của ông ta, ngoại hình trông còn già hơn ông ta mấy chục tuổi, hiện nay lại có bộ dạng thê thảm như này, là một người cha, ông ta sao có thể không đau lòng. 

Lúc này, trong lòng Thiên Vương đang nhỏ máu, không ai chú ý tới, trong ánh mắt của Thiên Vương ngoại trừ sự lo lắng và yêu thương còn hằn lên tơ máu, thậm chí có ánh nước lập lòe. 

“Chết rồi sao? Ông... ông Thiên Ngạo hình như chết rồi!” 

Một số đệ tử của Thiên Địa Tông nhìn thấy Thiên Ngạo ngã xuống đất bất động thì bỗng thốt lên. 

Tuy Thiên Vương cũng đã dự liệu được kết quả này, nhưng khi nghe thấy có người hét lên như vậy, ông ta vẫn thở dài, rất đau lòng. 

Thiên Vương xoay người đi về phía trong tông môn, hình ảnh trước mắt khiến ông ta rất khó chịu, ông ta không thể tiếp tục nhìn nữa, vừa đi vừa nói đầy khí thế: “Làm hậu sự cho thiếu tông chủ Thiên Ngạo đi!” 

Mọi người từ giọng điệu của Thiên Vương, nghe ra sự đau lòng của Thiên Vương lúc này, vẻ mặt của mọi người đều nghiêm trọng, không ai dám cười cợt mỉa mai nữa mà lũ lượt cúi đầu. 

Lúc này, mắt của các trưởng lão cũng đỏ hoe, Thiên Ngạo kiên trì nhiều năm, khiến bọn họ rất bội phục. 

Tuy thiên phú của Thiên Ngạo cũng chỉ đạt được một con cá kiểm tra vào mấy chục năm trước, vẫn giống như phế vật, nhưng bọn họ sớm đã không cho rằng Thiên Ngạo là phế vật nữa. 

Bởi vì, sự kiên trì đó, sự cố chấp đó không phải là chuyện mà một phế vật có thể làm được. 

“Đáng tiếc!” 

“Con à, đi đường bình an!” 

Các trưởng lão lũ lượt thở dài, sau đó xoay người rời đi theo Thiên Vương. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!