Lúc này, cả người Ngô Tử Kính bốc khói xanh, anh ta đau đớn tới mức mắt đầy tơ máu.
“Ba, con thật sự sắp không kiên trì được nữa!”
Ngô Tử Kính khó nhọc bò dậy, nói với Ngô Hùng Bá, lúc này giọng nói của anh ta rất yếu ớt, giống như sắp tắt thở bất cứ lúc nào.
Vào lúc Ngô Hùng Bá vẫn còn do dự, Ngô Tử Kính vừa rồi gắng hết bò dậy đã ngã ra đất lần nữa, trên người sớm đã bị nước mưa đặc biệt đó ăn mòn không còn hình người, ngay cả tóc trên đỉnh đầu cũng bị ăn mòn hết.
Ngô Hùng Bá thở dài một hơi, tuy ông ta rất muốn con trai của mình cũng có thể có được linh khí, nhưng bây giờ nhìn thấy Ngô Tử Kính dùng hết sức cũng không thể chống đỡ, bất cứ lúc nào cũng có khả năng mất đi tính mạng.
Cuối cùng, Ngô Hùng Bá thở dài một tiếng, nói: “Bỏ đi, con lui ra đi!”
Ngô Tử Kính lập tức cảm động, anh ta cũng rất muốn có được linh khí trong ba mươi cỗ quan tài nhưng rất hiển nhiên anh ta không có duyên với những linh khí
đó.
Sau đó, lại có vài võ giả cũng không kiên trì được nữa, lũ lượt rút ra theo Ngô Tử Kính.
Lúc này, không khí trong cả căn mật thất đều trở nên mờ ảo, khiến người ta không thể hít thở.
Dương Chấn mặt mày nghiêm trọng, trong lòng thầm nói: “Trước đó là sét mùa xuân, cái nóng của mùa hạ, bây giờ lẽ nào mưa mùa thu? Tiếp theo ‘đông là cái gì? Ngay cả Ngô Tử Kính cũng không kiên trì được, không biết các võ giả khác có thể kiên trì tới cuối cùng không?”
“Nếu người kiên trì tới cuối cùng không đủ ba mươi người thì phải làm sao? Kế hoạch hủy diệt liệu có vì không đủ ba mươi người mà không thể hoàn toàn kích hoạt không?”
Ngay lập tức, Dương Chấn có vô vàn suy nghĩ, có rất nhiều điều lo lắng.
Dù sao mọi người đều kiên trì lâu như vậy, việc kiên trì trong mỗi ai đều không dễ dàng, nếu cuối cùng không thể kích hoạt kế hoạch hủy diệt, vậy thì khiến mọi người chịu khổ uổng công rồi.
Trôi qua nửa tiếng, trận mưa khiến người ta sợ hãi này cũng dừng lại.
Mọi người kiên trì được thì người ngợm ướt sũng như chuột lội, tóc tai xõa tung, rõ ràng rất nhếch nhác.
Lúc này trong lòng bọn họ chỉ có một suy nghĩ, đó là cả đời này cũng đừng trải qua trận mưa như này nữa, nó thật sự giống đổ thẳng axit vào người, mỗi một giọt nước rơi vào người, nỗi đau kịch liệt có thể ngấm vào tận trong xương.
Hà Thanh Long cảm khái nói: “Quả nhiên muốn có được linh khí cực phẩm này không có dễ dàng!”
“Nhân vật đại năng trong những chiếc quan tài này đều có sự kiêu ngạo, chúng ta muốn có được linh khí của bọn họ, bọn họ dường như còn xem thường chúng ta.
“Có điều quả thật do chúng ta quá yếu, ngay cả chút khảo nghiệm này cũng không chịu đựng được!”
Người ở đây gần như đều là cường giả của trung giới cổ võ và thế giới mới, nhưng chỉ một chút uy áp tỏa ra từ trong những thi thể của đại năng viễn cổ cùng với sự khác thường của thiên địa, mọi người đã khó lòng chịu đựng được.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!