Vốn Tam trưởng lão quyết định dùng mạng của mấy tên này để uy hiếp các thế lực đứng sau.
Nhưng vào lúc này, rõ là thế lực nước ngoài đang uy hiếp Cửu Châu, nếu những đại biểu này thực sự gặp bất trắc gì ở đây, đoán chừng Cửu Châu sẽ gặp họa
lớn.
Nếu chỉ là một trong các thế lực, Cửu Châu mạnh mẽ đương nhiên sẽ không sợ, nhưng hiện tại bọn họ đã liên thủ, dù Cửu Châu có mạnh đến đâu cũng chưa chắc có thể đối phó được.
Kimura Itto khinh thường cười khẩy, khiêu khích nói: “Lão già, chẳng phải ông rất ngạo mạn, còn định giết sạch bọn tôi sao? Vậy để tôi xem thử ông có cái gan đó không!”
Tam trưởng lão rất tức giận nhưng cũng không dám hành động hấp tấp.
Diệp Mạn bên cạnh lúc này sắc mặt cũng tái nhợt.
Nhìn thấy song phương căng thẳng, Diệp Mạn đành phải nở nụ cười, đứng ra hòa giải, nói với đám đại biểu: “Mọi người bình tĩnh, bình tĩnh đã
"Tam trưởng lão chỉ đùa với mọi người thôi, các thế lực khắp thế giới chúng ta đều có mục tiêu giống nhau, cùng nhau phát triển mạnh mẽ hơn, cùng nhau chống lại các cường giả của Trung giới cổ võ. Vào thời khắc mấu chốt này, chúng ta không thể tự lục đục nội bộ được.”
Tuy nhiên, Diệp Mạn chưa kịp nói xong, Bạch Vĩnh Khang đột nhiên đứng dậy chỉ vào Diệp Mạn, không hề nể mặt, quát mắng: “Con khốn này, câm cái miệng thối của bà lại, ở đây làm gì có chỗ cho bà lên tiếng? Không muốn chết thì lập tức cút đi!”
Diệp Mạn nhất thời sửng sốt, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bạch Vĩnh Khang.
Lúc này, một tràng cười đột nhiên từ cửa phòng hội nghị truyền đến: “Ha ha ha... náo nhiệt thật đấy. Tiểu Bạch, sao có thể nói chuyện với người đẹp như vậy
được!”
Chỉ thấy một ông lão từ tốn bước vào, toàn thân ông ta tràn đầy khí thế, mang theo khí thế mạnh mẽ của một người đã nắm quyền từ lâu, sau khi nhìn thấy ông ta, mọi người có mặt tại đây đều lộ ra vẻ kính sợ.
Sở dĩ vừa rồi Bạch Vĩnh Khang dám hoàn toàn trở mặt với phía Cửu Châu, là vì ông ta phát hiện ra sự xuất hiện của lão già này.
Khi Diệp Mạn đứng dậy, ông lão đã xuất hiện ở cửa, nhưng sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Diệp Mạn, không chú ý tới ông ta.
Mãi đến lúc ông ta lên tiếng, mọi người mới nhìn qua.
Lúc ông ta mới xuất hiện thì Dương Chấn đã sớm chú ý tới ông già này, anh hơi sửng sốt một chút, hiển nhiên là bị sự xuất hiện của ông ta làm cho kinh ngạc. Sau đó khóe miệng anh nhếch lên, trong mắt hiện lên sát ý.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!