Người che mặt còn lại cũng ngây ra, công kích của một kiếm đó mạnh cỡ nào, bọn họ rất rõ.
Đổi lại võ giả khác, cho dù ra tay ngăn chặn, nhất định sẽ bị chém bị thương.
Tuy nhiên, Dương Chấn chỉ vào lúc công kích sắp giáng xuống người, tùy ý đưa tay lên thì tóm được trường kiếm mang theo uy thế khai thiên lập địa.
Anh tóm lấy trường kiếm với tốc độ cực nhanh, điều này đã đủ để bọn họ cảm thấy bất ngờ, nhưng điều khiến bọn họ thật sự cảm giác sốc là tay của Dương Chấn không hề bị thương.
Nếu trong tay Dương Chấn ẩn chứa linh khí nồng đậm để bảo vệ, bọn họ cũng có thể hiểu được, nhưng Dương Chấn nhìn trông chỉ đưa tay lên một cách bình thường, trong tay cũng không có linh khí.
“Chuyện... chuyện này sao có thể chứ? Sao cậu có thể không bị thương tí nào?”
Người che mặt của Cửu Châu kia thốt lên với sự khó tin.
Mà người che mặt tới từ nước Nhật ở trước mặt Dương Chấn thì lúc này dựng tóc gáy, cho tới lúc này, anh ta mới hiểu tại sao Dương Chấn không động đậy gì.
Thì ra Dương Chấn không phải xem thường anh ta, mà là từ đầu tới cuối, căn bản không coi bọn họ ra gì.
Anh ta không biết Dương Chấn rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì để làm được, lúc này anh ta đã bắt đầu hối hận khi nhận nhiệm vụ này.
Lúc đầu Bạch Vĩnh Khang kêu anh ta dẫn theo cường giả của Cửu Châu cùng đi, anh ta còn tưởng Bạch Vĩnh Khang xem thường anh ta, muốn đi một mình, về sau dưới sự yêu cầu lặp đi lặp lại của Bạch Vĩnh Khang, anh ta mới không tình nguyện dẫn theo một võ giả của Cửu Châu.
Trước đó, Dương Chấn cho dù phát hiện bọn họ ẩn giấu khí tức, anh ta vẫn xem thường Dương Chấn, bởi vì anh ta không nhìn thấy chút khí tức nào từ trên
người Dương Chấn.
Cho dù Dương Chấn thừa nhận, hai chuỗi thi thể treo ở bên ngoài cửa nhà họ Diệp là do anh làm, anh ta đều vô thức cho rằng Dương Chấn đang nói phét ở trước mặt anh ta.
Lúc này, anh ta đã biết người sai là mình.
Sau đó, anh ta dùng hết linh lực, muốn rút trường kiếm ra khỏi tay Dương Chấn, thử bạo phát toàn lực cho Dương Chấn một kích.
Dương Chấn trước mắt đã khiến anh ta cảm nhận được sự cận kề của cái chết, anh ta rất rõ nếu không thể tránh khỏi tay của Dương Chấn, vậy anh ta sẽ chết trong tay Dương Chấn.
Nhưng bất luận anh ta bạo phát linh lực mạnh cỡ nào, thanh trường kiếm đó vẫn bị Dương Chấn giữ chặt không thể nhúc nhích được.
“Rắc!”
Vào lúc người che mặt đó gấp tới độ toát mồ hôi hột, tay tóm thanh trường kiếm của Dương Chấn hơi dùng sức, trường kiếm lập tức bị bóp thành mảnh vụn rơi xuống đất.
Hai người che mặt đều trợn to mắt.
Ngay cả Diệp Mạn ở một bên cũng khá sững sờ, nhìn Dương Chấn đầy khó tin.
Dương Chấn có Tiên Thiên Đạo Thể, trước đó cơ thể lại tái tạo lại ở trong Cửu Long Thần Lô, loại trường kiếm bình thường như trước mắt, căn bản không thể khiến Dương Chấn bị thương.
Nếu đổi sang loại có phẩm giai mạnh hơn một chút hoặc cường giả có thực lực mạnh giống như Thân Nguyên trước đó thì mới có cơ hội khiến Dương Chấn trọng thương.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!