Chỉ thấy Dương Chấn tay không bắt lấy Thần Vương Kiếm trong tay chủ sạp hàng hơn nữa còn nắm chặt lưỡi kiếm sắt bén.
Hai mắt chủ sạp hàng lập tức trừng lớn, mặt mũi ngập tràn khó tin, ông ta vừa rồi chính là bộc phát toàn lực chém xuống một kiếm, dười tình huống bình thường, cho dù là cường giả có thực lực tương đương với ông ta, mặc dù có thể né tránh cũng sẽ bị thương.
Hơn nữa chủ sạp hàng còn là đánh lén, theo ông ta thấy, hai người Dương Chấn và Mã Tuân hẳn là phải chết không thể nghi ngờ mới đúng, dù sao một kiếm kia cũng không chút lưu tình, trực tiếp hạ tử thủ.
Nhưng ông ta dù thế nào cũng không ngờ được, lại bị Dương Chấn dễ dàng chặn lại, hơn nữa nhìn có vẻ, không có chút tổn thương nào, mặc cho ông ta có dùng sức đánh xuống, thì Thần Vương Kiếm giả trong tay cũng không chút động đậy.
Nhất thời cả người chủ sạp hàng toát mồ hôi lạnh, mồ hôi lớn như hạt đậu theo gương mặt chảy xuống.
Mã Tuân phẫn nộ không thôi, xương cốt toàn thân phát ra tiếng kêu khanh khách, nhịn không được mắng: “Khốn nạn, ông thế mà dám đánh lén chúng tôi!”
Ngay lúc Mã Tuân chuẩn bị động thủ, Dương Chấn ngăn anh ta lại.
Ánh mắt Dương Chấn lạnh như băng nhìn thẳng về trước, chủ sạp hàng nắm chặt lấy chuôi kiếm vẫn đang nỗ lực, rất là bất đắc dĩ nói: “Thả cho ông một con đường sống, vì sao ông cứ không muốn mà tìm đường chết chứ?”
Ban đầu, chủ sạp hàng không chút nào để Dương Chấn vào trong mắt, nhưng lúc này, chủ sạp hàng đối diện với ánh mắt của Dương Chấn, trong lòng lại lập tức luống cuống, ông ta có một loại cảm giác như đối mặt với một mãnh thủ viễn cổ.
Mặc dù Dương Chấn chỉ là cầm lấy linh kiếm không làm gì, nhưng vẫn có một loại sợ hãi trước nay chưa từng có từ trong lòng tản ra, cả người chủ sạp hàng bắt đầu run rẩy.
“Bùm!”
Đúng lúc này, Thần Vương Kiếm giả bị Dương Chấn nắm trong tay, thân kiếm trực tiếp hóa thành bột mịn.
Theo tiếng nát vụn, chủ sạp hàng cả người giật mình một cái, cả người không thể khống chế lùi về sau.
“Cậu... cậu rốt cuộc là ai? Trên người cậu căn bản không có hơi thở võ đạo, vì sao có thể... có thể tiếp được một kiếm toàn lực chém ra của tôi, còn có thể... bóp nát thanh linh kiếm này? Cậu, rốt cuộc là ai?”
Tâm trạng chủ sạp hàng có chút sụp đổ, tiếng vỡ vụn của Thần Vương Kiếm giả vừa rồi, làm cho ông ta như nghe thấy tiếng bùa đòi mạng, nhịn không được run rẩy lớn tiếng chất vấn Dương Chấn.
Dương Chấn thản nhiên nói: "Chủ nhân của thanh kiếm Thần Vương thật!”
Chủ sạp hàng lập tức sững sờ, đi vào trầm tư, một luc sau sợ hãi trong lòng ông ta càng nồng đậm.
“Cậu... cậu là... tôi, tôi, thật xin lỗi ngài, tôi vừa rồi chỉ là nói đùa với hai vị, cầu ngài tha cho tôi một mạng..
Trong đó chủ sạp hàng nhanh chóng hiện ra một cái tên, Ngài Dương!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!