Nhìn ra chỗ kỳ lạ của Dương Chấn, không ai còn dám đối đầu với Dương Chấn.
Ngay lập tức, Thần Đan Tông từng vô cùng huy hoàng bá khí, người bình thường muốn vào một lần cũng khó khăn, lúc này trừ Dương Chấn và thi thể đầy đất ra thì không nhìn thấy ai còn đứng.
Các kiến trúc từng rất hùng vĩ và đầy khí thế cũng lũ lượt đổ sập, dĩ nhiên trở thành một đống đổ nát.
Dương Chấn giẫm mặt đất đầy máu, nhanh chóng đi tới bên hai cái lồng ở một bên.
“Ầm ầm!”
Dương Chấn đánh một kích, đánh mạnh vào ổ khóa của cái lồng nhốt Tiếu Tiếu.
Cho dù thực lực hiện nay của Dương Chấn khủng bố hơn trước kia, nhưng cái lồng và ổ khóa đặc biệt trước mắt vẫn rất kiên cố.
Đánh liên tiếp mấy kích cũng không thành công, Dương Chấn lại ngưng tụ linh khí nồng đậm vào trong Thiên Tử Kiếm, trực tiếp dùng Thiên Tử Kiếm ra sức chặt.
Điều khiến Dương Chấn cảm thấy bất ngờ là Thiên Tử Kiếm sở hữu uy thế khai thiên lập địa, cho dù uy lực để lại một rãnh sâu trên ổ khóa thì cũng không thể chém được cái lồng và ổ khóa được làm từ nguyên liệu đặc biệt này.
Thấy Tiếu Tiếu đang hôn mê ở ngay trước mắt, Dương Chấn lại không thể cứu cô bé ra được, hai tay anh túm chặt thanh chắn của cái lồng, gân xanh nổi lên.
Lúc này, Dương Chấn cảm thấy bất lực chưa từng có.
“Cặp lồng này tên là lồng Khốn Thần, do tông chủ đời trước của Thần Đan Tông tiêu tốn không ít tâm huyết mới mang từ thành Huyền Vũ trở về, nghe nói ngay
cả cường giả của thượng giới cổ võ cũng chưa chắc có thể mở được!”
Lúc này, bên tại Dương Chấn đột nhiên vang lên một giọng nói yếu ớt.
Nghe tiếng, Dương Chấn lập tức quay đầu nhìn sang cái lồng khác giống thế ở bên cạnh.
Người nói chuyện chính là Hà Thanh Long bị nhốt ở trong một chiếc lồng khác giống như Tiếu Tiếu.
Khí tức của Hà Thanh Long kiệt quệ, bộ dạng có thể chết bất cứ lúc nào.
Trước khi Dương Chấn bị nhốt ở trong Cửu Long thần lô thì đã từ trong miệng của người khác biết được thân phận của đối phương.
Dương Chấn hỏi: “Lẽ nào không thể mở cái lồng này sao?”
Hà Thanh Long nghe vậy thì khẽ mỉm cười, điều này khiến Dương Chấn thấy rất khó hiểu.
Vào lúc này, Hà Thanh Long đưa tay chỉ về một hướng trên mặt đất, nói: “Tuy người đã bị cậu đánh tan xương nát thịt nhưng chiếc chìa khóa đó sẽ không vỡ
theo cái xác kia!”
Thì ra, khi Hà Thanh Long quan sát trận chiến cũng không quên để ý đệ tử cầm chìa khóa.
Dương Chấn lập tức phản ứng lại, trong lòng chợt vui mừng, anh vội vàng chạy về hướng mà Hà Thanh Long chỉ.
Quả nhiên, anh phát hiện một chiếc chìa khóa đen xì dưới đất, rất nhanh đã mở được hai cái lồng.
Sau khi cứu Tiếu Tiếu ra, kiểm tra một lượt, Tiếu Tiếu chỉ bị kinh sợ và suy yếu quá độ, tạm thời hôn mê, Dương Chấn bỗng yên tâm hẳn.
Sau đó, Dương Chấn dùng Thiên Tử Kiếm cứa đứt ngón tay, nặn ra một giọt máu, trực tiếp đút vào miệng Tiếu Tiếu, gương mặt tiều tụy trắng bệch đó của Tiếu Tiếu bỗng hồng hào hơn.
Sau đó, Dương Chấn đặt Tiếu Tiếu ở bên cạnh, tay anh lại tế ra một đạo linh khí, vỗ nhẹ vào lưng của Hà Thanh Long.
"Phut..."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!