Dương Chấn nhìn thấy cảnh này, trong lòng càng thêm lo lắng.
Dù cố gắng thế nào, anh cũng không thể phá được lồng giam. Vốn dĩ anh cho rằng với sự giúp đỡ của đám người Ngô Hùng Bá, anh có thể được giải cứu sau khi Hoàng Hạc Phi bị xử lý.
Nhưng điều đó rõ ràng không thể xảy ra vào lúc này. Tất cả những người có mặt ở thành Thanh Long phản kháng đều bị giết chết, hầu hết những người còn lại đều bi kinh sợ.
Dương Chấn thấy Tiếu Tiếu chỉ hôn mê, cũng không có gì đáng ngại thì lập tức đặt cô bé xuống, sau đó dùng hai tay nắm lấy song sắt của lồng giam, dùng hết sức lực kéo ra hai bên.
Thấy vậy, Ngô Hùng Bá vội vàng phân công cho mấy người: "Lôi Chấn Thiên, Mạc Thanh Tu, ba người chúng ta trước hết đuổi đám khốn nạn này đi. Tiêu trưởng lão, ông và Mạc Thanh Trúc đi giúp cậu Dương!"
Mạc Thanh Trúc vung tay đẩy lùi kẻ địch trước mặt, nhanh chóng đi tới giúp Dương Chấn cố gắng mở chiếc lồng: "Anh Dương, chúng tôi nhất định sẽ cứu anh ra ngoài!"
Tiêu Thanh Vân cũng cố gắng hết sức, không ngừng bùng nổ tu vi, nhưng cuối cùng vẫn không thể mở được chiếc lồng.
Càng ngày càng có nhiều cường giả giúp đỡ Hoàng Hạc Phi, Tiêu Thanh Vân và Mạc Thanh Trúc rất nhanh bị đánh bay ra ngoài.
Tiêu Thanh Vân lau máu trên khóe miệng, sau khi đứng dậy, ông ta dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hoàng Hạc Phi: "Tốt nhất ông nên lập tức dừng những hành động ngu xuẩn của mình lại đi, ông có biết Dương Chấn là ai không..
Tiêu Thanh Vân còn chưa nói xong, Hoàng Hạc Phi đã kiêu ngạo cười nói: "Cậu ta là ai chứ? Chẳng lẽ cậu ta là nhân vật lớn nào mà tôi không thể đắc tội sao?"
Tiêu Thanh Vân cười lạnh nói: "Không sai! Ông không thể đắc tội cậu ấy, bởi vì cậu ấy là người mà Khương giới chủ nhìn trúng. Nếu ông dám đắc tội cậu ấy thì ông đang đối nghịch với Khương giới chủ!"
Tiêu Thanh Vân vốn dĩ còn tưởng Hoàng Hạc Phi sẽ thu liễm vì điều này, kết quả Hoàng Hạc Phi lại phá lên cười sau khi nghe câu kia.
"Ha ha ha ha..."
"Ông đừng cố gắng lấy một giới chủ nhỏ nhoi để hù dọa tôi. Chờ sau khi tôi luyện chế ra Vĩnh Sinh Đan thì toàn bộ trung giới cổ võ đều do tôi định đoạt!"
Hiển nhiên, cho dù dùng đến giới chủ thì cũng không thể áp chế được Hoàng Hạc Phi kiêu ngạo.
Lúc này, Dương Chấn cũng nhìn thấu hôm nay mình không không thể thoát khỏi lồng giam này, mà đám người Ngô Hùng Bá cũng không thể chống đỡ lại rất nhiều kẻ địch hùng mạnh xung quanh, nếu tiếp tục nữa thì chỉ có thể là một con đường chết.
Vì vậy, anh lập tức hét lớn: "Ngô Hùng Bá, ông dẫn bọn họ rời đi trước đi, đừng để ý đến tôi!"
"Chúng tôi đi rồi thì cậu thế nào?"
"Nếu không thể cứu được cậu ra ngoài thì tôi sẽ không rời đi!"
"Tôi cũng không đi!"
Những người này thật ra rất nghĩa khí, không một ai nguyện ý bỏ rơi Dương Chấn.
Dương Chấn cực kỳ cảm động, nhưng anh tuyệt đối sẽ không để cho những người này chết thảm ở đây: "Mọi người không cần lo lắng cho tôi, tôi tự có cách của mình, nếu mọi người cứ ở lại đây thì ngược lại sẽ liên lụy luôn cả tôi!"
Nhưng trong lòng Dương Chấn lại sắp bỏ cuộc, anh cảm thấy hôm nay chính là ngày chết của mình và con gái.
"A..."
Ngay tại lúc này, Mạc Thanh Trúc bị hai tên cường giả tung một quyền đánh bay ra ngoài, cô ta kêu thảm thiết rồi ngã xuống đất, thậm chí không thể đứng dậy.
"Thanh Trúc!"
Đôi mắt của Mạc Thanh Tu đỏ bừng, hét lớn một tiếng và lao về phía Mạc Thanh Trúc.
Ngay khi Mạc Thanh Tu đỡ được Mạc Thanh Trúc, mấy tên cường giả nhân cơ hội đánh lén từ phía sau, một thanh trường kiếm trực tiếp xuyên qua cơ thể Mạc Thanh Tu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!