Vào lúc này, Hoàng Vĩnh Xương ngồi trên xe lăn, cũng đã lọt vào vòng trong ở một bên cũng lên tiếng.
“Nghiệt súc, tôi thừa nhận cậu có chút thủ đoạn nhưng đó chẳng qua là một vài yêu thuật hạ đẳng mà thôi, còn về phương diện luyện đan, cậu có tư cách gì so với những luyện đan sư như chúng tôi?”
“Nếu không phải Thần Đan Tông chúng tôi khoan hồng độ lượng, cậu sớm đã bị phế rồi.
Hoàng Vĩnh Xương vốn đang rầu rĩ không thể giết được Dương Chấn, hiện nay nhìn thấy Dương Chấn chủ động chọc giận giám khảo của Thần Đan Tông, ông ta không khỏi mừng thầm.
Cùng lúc, ông ta còn không quên nịnh Thần Đan Tông.
Lúc này Lưu Phúc cũng đứng ra, liếc nhìn Dương Chấn nói đầy sự khinh thường: “Oắt con, trình độ luyện đan của tôi quả thật không bằng top 11 luyện đan sư kia, nhưng tuyệt đối không thể không bằng cậu!”
“Huống chi, tất cả mọi người ở đây đều thấy tận mắt, cậu căn bản không biết luyện đan.
“Tôi khuyên cậu lập tức xin lỗi giám khảo đại nhân, sau đó cút xuống sân, bớt ở đây tự rước lấy nhục đi!”
Không đợi Dương Chấn lên tiếng, Ngô Hùng Bá bỗng không bằng lòng, lớn giọng nói: “Lưu Phúc, ông là cái thá gì chứ? Ở đây cũng có phần cho ông nói à?”
Sau đó, ánh mắt của ông ta lại nhìn sang Hoàng Vĩnh Xương: “Còn cả kẻ tàn phế này nữa, ông lại là cái thá gì? Lại dám chém gió ở đây?”
Ngô Hùng Bá dù sao cũng là thành chủ của một thành, căn bản sẽ không để Lưu Phúc và Hoàng Vĩnh Xương vào trong mắt, lúc này cả người phóng thích khí tức uy nghiêm của cường giả.
Uy áp đáng sợ lập tức đè Lưu Phúc và Hoàng Vĩnh Xương cúi đầu.
Lưu Tuyết Kiện ở một bên muốn lên tiếng nhưng dưới uy áp của cường giả, anh ta ngay cả tư cách mở miệng cũng không có, miệng run rẩy không phát ra được âm thanh.
Ngô Hùng Bá tiếp tục nói: “Không kiểm tra thì trực tiếp loại luyện đan sư tham gia thi đấu, Ngô Hùng Bá tôi chưa từng nghe nói chuyện như này!”
“Tôi cho rằng cậu Dương nói không sai, nếu Thần Đan Tông các người tùy tiện nói vài ba câu thì cho qua, vậy cuộc thi đấu này cũng không cần thiết tổ chức nữa!”
“Theo tôi thấy, loại thi đấu không có ý nghĩa này không bằng kết thúc từ bây giờ đi, cũng không cần thiết cứ mỗi năm năm tổ chức một lần nữa, các người trực tiếp chọn mấy luyện đan sư tới Thần Đan Tông là được rồi!”
Thấy Ngô Hùng Bá tức giận đùng đùng lên tiếng, những người muốn nói chuyện cho Lưu Phúc và giám khảo lập tức im miệng lại.
Rõ ràng, bọn họ không có can đảm đắc tội với Ngô Hùng Bá.
Lôi Chấn Thiên cũng đứng ở bên cạnh Ngô Hùng Bá, cười lạnh lùng với giám khảo: “Cách làm của Thần Đan Tông các người thật sự khiến các luyện đan sư khác lạnh lòng!” “Vốn tưởng rằng các người tổ chức thi đấu một cách công bằng và có đạo đức nhất, kết quả thế mà đã chốt người sẵn rồi!”
“Theo tôi thấy, cuộc tranh bá thần đan năm năm tổ chức một lần này quả thật không cần thiết tiếp tục lừa người nữa!”
Sau đó, hai anh em Mạc Thanh Tu và Mạc Thanh Trúc cũng bắt đầu phụ họa vào: “Ngô thành chủ và Lôi tông chủ nói không sai, Thần Đan Tông làm việc không công bằng, sau này mọi người không cần tới tham gia thi đấu nữa, mọi người giải tán hết đi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!