Dương Chấn trả lời Lôi Chấn Thiên: “Cảm ơn Lôi tông chủ!”
Mặc dù anh cũng có chút cảm kích với cách làm của Lôi Chấn Thiên nhưng bảo anh xin lỗi Hoàng Vĩnh Xương thì đó là chuyện không thể nào.
Chỉ là một người luyện đan, cho dù thế lực sau lưng có lớn thế nào thì Dương Chấn vẫn không để vào mắt.
Huống hồ gì, trong mắt của Dương Chấn, người nên xin lỗi là người đã tìm anh gây rắc rối.
Lôi Chấn Thiên nghe thấy Dương Chấn cảm ơn, tưởng rằng Dương Chấn bị dọa sợ liền thở phào một hơi, chỉ cần Dương Chấn chịu thua thì chuyện này dễ giải quyết hơn nhiều rồi.
Nhưng đúng lúc ông ta chuẩn bị cầu xin cho Dương Chấn thì Dương Chấn làm như người không có chuyện gì, quay người bỏ đi.
Hoàng Vĩnh Xương lập tức nổi điên, thi triển một đạo thuật pháp, linh khí đáng sợ chặn đường của Dương Chấn lại: “Tiểu tử, không xin lỗi mà còn muốn đi, là cậu đang ép ta giết chết cậu!”
Nói rồi, Hoàng Vĩnh Xương lại chuẩn bị động thủ giết Dương Chấn, hoàn toàn không hề nề mặt Lôi Chấn Thiên: “Lôi Chấn Thiên, nếu tên tiểu tử này một lòng muốn chết như vậy thì ông cũng đừng trách ta không nể mặt ông”
Giây phút này, đến Lôi Chấn Thiên cũng cho rằng Dương Chấn không coi ai ra gì.
Đúng lúc này, Dương Chấn cười lạnh một tiếng: “Tôi nói là sao đám người đó là huênh hoang đến tận cùng như vậy, hóa ra là trên không thẳng thì dưới sẽ nghiêng!”
Sau khi nói xong, Dương Chấn tùy tiện vung tay một cái, đạo pháp thuật kia của Hoàng Vĩnh Xương lập tức tan tành.
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, vì ban nãy đến Lôi Chấn Thiên cũng không thể dễ dàng hóa giải đạo ma thuật đó như vậy.
Hoàng Vĩnh Xương nhanh chóng trấn tĩnh lại: “Tiểu tử, ta nói là tại sao cậu dám huênh hoang như vậy trước mặt lão phu, nhưng..”
Dương Chấn thẳng thừng ngắt lời Hoàng Vĩnh Xương, ngông cuồng nói: “Sư đồ mấy người các ông đều ngang ngược vô lý, còn định ra đòn tử với tôi! Nể mặt Lôi tông chủ,
bây giờ ông xin lỗi tôi thì tôi sẽ tha cho ông một cái mạng chó!”
“Đi chết đi!”
Hoàng Vĩnh Xương tức giận hét lên một tiếng, lộ ra thực lực Thiên Cảnh Ngũ Phẩm trung kỳ cảnh của ông ta, tấn công về phía Dương Chấn.
Ông ta nào đã từng bị chịu lăng nhục như vậy, huống hồ gì là bị một thanh niên khiêu khích, giờ phút này Hoàng Vĩnh Xương chỉ muốn cho Dương Chấn một đòn chí mạng.
“Tên tiểu tử đó sao không có chút phản ứng nào vậy, không lẽ là bị sư phụ dọa cho sợ rồi đấy chứ?”
“Hừ, không có thực lực mà còn ở đây giả vờ, đáng đời bị sư phụ đánh chết.
“Còn định dựa vào Lôi tông chủ cứu mạng, sư phụ động thủ thì đến ông trời cũng không ngăn cản được.
Xung quanh, đồ đệ của Hoàng Vĩnh Xương nhìn thấy Dương Chấn đứng nguyên tại chỗ không động đậy gì, lập tức bàn tán.
Lôi Chấn Thiên cũng không hề dám có một chút buông lơi, khi Hoàng Vĩnh Xương tấn công cũng ngay lập tức bạo phát toàn lực, chuẩn bị ngăn cản.
Nhưng điều khiến ông ta bất ngờ, là ông ta còn chưa kịp ra tay thì đã cảm thấy cả người mình đột nhiên bị một luồng khí tức khổng lồ đẩy mạnh đi.
Khí tức khổng lồ đó ông ta chỉ có thể cảm nhận được lúc ở trước mặt những cường giả Lục phẩm thiên kình điên phong.
“Không lẽ có cường giả đến sao?”
Ông ta vô thức nhìn về phía sau, tìm kiếm nguồn gốc của luồng khí tức đó.
Nhưng khi ông ta thuận theo dòng khí tức đó nhìn sang thì kinh ngạc nhận ra, không ngờ nó bạo phát từ người của Dương Chấn.
“Ầm!”
Ngay sau đó, một âm thanh vang lên, mọi người đều đồng loạt ngơ ngác.
Sắc mặt Dương Chấn vẫn bình tĩnh đứng nguyên chỗ cũ, khẽ nói: “Tôm tép nhãi nhép!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!